MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 1: CHĂM PA ẨN SƯƠNG - Trang 228

không chạm trời, chân không chạm đất”, trong lòng không khỏi thót tim
quặn bụng, làm sao có thể yên tâm nghỉ ngơi.

Trong thời gian một ngày ngắn ngủi Ngọc Phi Yến liên tục bị tổn

thất mấy thuộc hạ đắc lực, đau đớn như bị chặt mất tay trái tay phải, nên
trong lòng đương nhiên không tránh khỏi cảm giác đau buồn, hoảng
loạn, cô ả ngẫm nghĩ thấy giờ đây bên mình chỉ còn lại mỗi gã Gấu trắng
người Nga, mà người này vì tránh né sự thống trị của bức màn sắt Nga -
Xô Viết, mới chạy lưu vong sang dải đất Đông Nam Á. Gã từng ở địa
phận vô chính phủ giữa ba nước Miến Điện, Campuchia, Thái Lan - bán
mạng cho quỷ dữ để trồng anh túc. Việc giết người đối với gã đã trở
thành bản tính, bởi một khi thú tính trỗi dậy sẽ lập tức trở mặt không còn
là người. Sau đó do gây ra đại họa, bị người ta cắt mất nửa cái lưỡi, gã
mới đành tháo chạy xuống eo biển Malacca, cuối cùng chuyển đến đầu
quân làm thuộc hạ của Ngọc Phi Yến, nhưng tính tình vẫn hung tàn, lạnh
lùng, tâm địa khó dò, không đáng tin cậy.

Lúc này, người mà Ngọc Phi Yến có thể gửi gắm niềm tin và hi

vọng, chỉ có bốn thành viên trong đội du kích cộng sản Miến Điện mà
thôi. Lúc đầu cô ả chỉ định dẫn theo Karaweik - cậu bé có thể tìm thấy
con đường U Linh và thông thạo khu vực chôn vùi địa lôi ngầm, nhưng
giờ đây, khi ngoái đầu nhìn lại chặng đường đã qua, cũng may nhờ lôi
kéo Tư Mã Khôi vào nhập hội, nếu không hậu quả thực chẳng dám nghĩ
đến. Ngọc Phi Yến dự định sau khi mọi việc thành công, sẽ lôi kéo, mua
chuộc mấy người này gia nhập băng đảng của mình. Cái cô tinh thông y
thuật, giỏi nắn xương tên là Tuyệt gì đó, còn có vẻ dễ thuyết phục, chứ
hai gã Tư Mã Khôi và La Đại Hải tính tình quái đản, cứng mềm đều
chẳng ưa, phải nói thế nào mới khiến họ động lòng đây? Từ trước đến
nay, Ngọc Phi Yến là người đa mưu túc trí, rất giỏi lung lạc lòng người,
chỉ cần động não một chút, liền nghĩ ngay ra kế sách, nên nhân thời gian
nghỉ ngơi ngắn ngủi, liền tìm đầu mối nơi Karaweik trước tiên.

Ngọc Phi Yến phát hiện cậu bé cực kỳ nhát gan, từ khi vào trong

khe núi đến giờ vẫn cứ sợ hãi đến nỗi hai hàm răng liên tục đánh cầm
cập vào nhau, chẳng mở miệng nói nổi nửa lời, liền rút một miếng ngọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.