MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 1: CHĂM PA ẨN SƯƠNG - Trang 36

mà Tư Mã Khôi có nhiều tai mắt, lại nhanh trí, nên cuối cũng cũng nghĩ
ra một kế mưu sinh thượng sách. Cậu bảo các thành viên trong nhóm
khuân tất cả đồ đạc còn sót lại trong nhà, chuyển đến lều trại dựng tạm ở
đây để xây dựng cứ điểm hoạt động, đồng thời sai đám con nít nhỏ tuổi,
lợi dụng hoàn cảnh gia đình bi thảm, tìm đến nhà bếp cơ quan nơi bố mẹ
chúng đã làm trước đây để thó trộm thức ăn. Kế sách này được gọi là
“Khổ nhục kế”. Kế hay ở chỗ cho dù lỡ bị người ta phát hiện cũng không
sao, bởi vì thành viên được phái đi thực hiện nhiệm vụ chỉ là bọn nhóc
con trên dưới mười tuổi. Hơn nữa, các nhân viên làm trong nhà bếp đa
phần lại là đồng nghiệp cũ, quen biết với cha mẹ chúng, chẳng ai nỡ lòng
nào tóm cổ chúng giao nộp cho chính quyền, ngược lại, phần lớn họ đều
lấy cơm thừa canh cặn trong nhà bếp mang ra chia cho chúng.

Thử nghiệm được vài ngày, quả nhiên các nhà bếp đều tình nguyện

để lại cơm thừa cho bọn trẻ. Tư Mã Khôi thấy kế này khả thi liền cho bắc
mấy cái bếp ở chân tường đổ nát, rồi đi trộm vài chiếc nồi to. Khi thức
ăn kiếm về không đủ, liền thả thêm vào đó mấy cọng rau nát, đồ khô thì
mang lên hấp, đồ có nước thì cho vào nồi nấu thành một thứ thức ăn hỗn
hợp. Vì đây là những đồ ăn thừa ở các nhà bếp khác nhau, nên khẩu vị
mỗi món một khác, sau khi đổ lẫn vào nhau nấu lên, mùi vị lại hấp dẫn
khác thường, mùi thơm tỏa ra khắp nơi. Cả nhóm đắc chí đặt tên cho nó
mỹ danh: “Quán cơm Lục Quốc”.

Có điều, hội Tư Mã Khôi không thèm ăn mấy đồ đó mà bán lại cho

bọn “Hắc Ốc bang” ở bên kia đường sắt. Đám người đó đều là dân lao
động chân tay, cả năm quần quật làm những công việc nặng, bụng lúc
nào cũng rỗng tuếch, và hơn nữa, cả đời chưa bao giờ được thưởng thức
các món ăn ở nhà bếp cơ quan, chính phủ. Bọn họ nhìn đồ ăn trong nồi
của “Quán cơm Lục Quốc” vô cùng phong phú, lại láng một lớp mỡ
bóng lộn ở bên trên, đã thấy ngon hơn hẳn đồ ăn thường ngày của mình,
nên người nào người nấy lần lượt móc tiền trong hầu bao ra mua từng
bát lớn. Họ đút cả cơm lẫn cháo vào miệng nuốt ngon lành. Những kẻ
không có tiền thì dùng vật để trao đổi. “Quán cơm Lục Quốc” do Tư Mã
Khôi phát minh ra, ngày nào cũng cháy hàng, nồi niêu sạch trơn, cung
không đủ cầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.