MÊ TÔNG CHI QUỐC TẬP 2: MA VỰC LÂU LAN - Trang 34

trung xuống vùng nông thôn chịu quản thúc, hậu quả cũng không đến
mức nghiêm trọng như ban đầu mọi người vẫn tưởng.

Tư Mã Khôi còn nhớ: trước đây trong đội quân Cộng sản Miến Điện

có một nữ chiến sĩ, trông hao hao giống Tuyệt, cũng xấp xỉ tuổi Ngọc
Phi Yến, dung mạo khá tương đồng, lí lịch của cô ấy giống với hội Tư
Mã Khôi, đều là con em thành phần hữu khuynh chạy trốn ra nước ngoài,
song thân sớm đã không còn, trong nước cũng chẳng có ai thân thích.
Năm ngoái, cô ấy cùng bộ đội hành quân trong rừng rậm. Đầm lầy ở khe
núi là nơi cư ngụ của lũ ve hút máu, chỉ cần gặp người sống là chúng ùa
đến “nhiệt liệt đón chào”, chúng chui vào da thịt nhanh như cắt, rồi luồn
vào não hút máu, loại ve này tuy không đáng sợ bằng đỉa Campuchia ăn
thịt người, nhưng trên mình chúng lại mang mầm bệnh “viêm màng não
mủ”, xác suất truyền nhiễm sang người là một phần trăm, người nào bị
lây truyền đều vô phương cứu chữa, chỉ còn cách chờ chết. Khi đó, cô ấy
không may bị ve hút máu truyền bệnh, không có cách gì chữa trị được,
cuối cùng đã chết, chính tay Tuyệt còn đào đất chôn cất cô ấy.

Tư Mã Khôi bảo Ngọc Phi Yến giả mạo người nữ chiến sĩ đó, dù sao

sau khi về Trung Quốc cũng bị đẩy xuống một vùng nông thôn hoang
vắng nào đó, chỉ cần nhớ kỹ thân phận mới của mình, cố gắng học thuộc
“ba bài ca” của Mao Chủ tịch

(1)

, cán bộ ủy ban Cách mạng phụ trách

quản giáo ở địa phương toàn là nông dân, trong mắt họ, con em thành
phần hữu khuynh từ mặt khí chất cho đến dung mạo đều chẳng khác
thanh niên trí thức là mấy. Làm gì có ai nhận ra cô? Cách này được gọi là
“mưu cầu sinh tồn trước hiểm nguy” tuy không phải cách gì hay ho lắm,
nhưng cũng không hẳn không phải một con đường sống.

Ngọc Phi Yến nghĩ đến cảnh ngộ đường cùng của mình, chỉ còn biết

nghiến răng nuốt hận: “Đi thì đi, chỉ có điều lão quỷ nhà anh hãy nhớ
cho kỹ: nếu chẳng may tôi gặp phải chuyện gì bất trắc, thì việc đầu tiên
tôi làm là khai ra anh chính là kẻ chủ mưu đấy!”

Tuyệt cũng thấy kế hoạch này không khả thi, cái kim trong bọc lâu

ngày cũng lòi ra, làm sao che giấu mãi được, huống hồ nếu cứ làm theo
cái cách hồ đồ này của anh Khôi thì chắc không qua nổi cửa thẩm tra đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.