chứ?”
hoatanhoano.wordpress.com
Cao Tư Dương và Nhị Học Sinh cũng gật đầu cho là phải, nếu trên bia đá
khắc hình yêu ma quỷ quái hung tợn quái dị mà bất ngờ nhìn thấy trong
bóng tối, không khéo cũng sợ vãi đái, có khi còn mềm nhũn cả chân, khuỵu
xuống đất, nói thế còn có khả năng, chứ bảo ai đứng trước tấm bia đá,
người đó sẽ sợ hãi chết bất đắc kỳ tử thì đúng là khó tin, huống hồ nội dung
khắc trên tấm bia cũng chỉ là mấy chữ tượng hình cổ tương tự như long ấn
triều Hạ, chứ nào phải hình yêu ma quỷ quái gì!
Thắng Hương Lân không thể trả lời được thắc mắc của mọi người, cô chỉ
biết giải thích theo đúng nội dung khắc trên bức phù điêu. Tấm bia Bái Xà
vốn do mấy vị vương gia đầu đội trang sức vàng lưu lại, những người này
có địa vị thống trị tối cao trong tộc người Bái Xà, họ chia nhau nắm giữ một
phần nội dung khắc trên tấm bia đá, nhưng không ai được phép biết toàn bộ
nội dung, càng không được phép tiết lộ bí mật mình nắm giữ cho người
khác, bởi vậy họ buộc phải cắt lưỡi. Người Bái Xà nghiêm ngặt giữ bí mật
– điều cấm kỵ cổ xưa mà thần Vũ Xà đã đặt ra. Huyệt động khắc đầy phù
điêu này chẳng qua chỉ là một trong những chỗ chôn xương người, trong Tử
thành có lẽ còn có mấy nơi tương tự như vậy.
Tư Mã Khôi tập trung suy ngẫm, anh cảm thấy tuy nội dung khắc trên tấm
phù điêu hoang đường, ly kỳ, nhưng hậu duệ của người Bái Xà vốn sinh
sống ở lưu vực sông Hoài Thủy luôn đau đáu thực hiện ý đồ đào tấm bia
dưới lòng đất lên, hi vọng có thể nhờ đó để thoát khỏi kiếp nô dịch dưới
trướng vương triều nhà Hạ. Điều này hoàn toàn trùng khớp với những ghi
chép tổ tiên để lại, nhưng bí mật khắc trên tấm bia khủng khiếp đến mức chỉ
cần nhìn một cái là sợ hãi lăn đùng ra chết, thử hỏi sau khi tìm thấy nó ai
còn dám xem?