MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 705

thịch thình thịch truyền vào trong lỗ tai Tô Hồng Tụ.

Tô Hồng Tụ lúng túng, đang không biết làm gì cho phải, đột nhiên Sở

Hiên đẩy nàng một cái, đẩy nàng ra khỏi người mình, sải bước lớn chạy ra
khỏi phòng.

Phù – Tô Hồng Tụ thở dài, lúc này mới bất tri bất giác phát hiện ra,

không đúng! Bên cạnh Sở Hiên không có nữ nhân! Hắn muốn học sách
đông cung làm gì?

Nghĩ như vậy, Tô Hồng Tụ đột nhiên kinh ngạc nhận ra, thì ra nàng đã

gả cho Sở Hiên được ba ngày rồi!

Đáng chết! Khốn kiếp, cái đồ lưu manh này, cái đồ háo sắc này! Nếu

hắn dám đụng nàng, xem nàng có lấy cái kéo cắt đứt gà nhỏ của hắn không.

Sau khi Sở Hiên đi, Tô Hồng Tụ thở phào d1end4nl3q21yd0n nhẹ nhõm

một hơi lớn, giống như không khí đều đổi mới hoàn toàn.

Nàng nằm dài trên giường, lấy bình ngọc nhỏ màu trắng tinh xảo ra, đưa

về phía ánh trăng, tinh tế quan sát.

Bình trắng dùng ngọc trắng điêu khắc thành, kết cấu thông suốt trơn

bóng, trong suốt nhẵn nhụi, hoa văn tinh xảo tao nhã. Một bụi hoa ngọc hồ
điệp màu tím nhạt kỳ ảo phóng khoáng được tơ vàng lưu ly như mộng ảo
khẽ điểm xuyết, cả bình tỏa ra khí chất thanh nhã cao quý mà lại u buồn sầu
bi.

Làm cho người ta kỳ nhất chính là, trong bình giống như mang theo

dòng nước trong có linh tính di động, nước lạnh thấm ra mát mẻ, như thực
như ảo. Khẽ gõ thân bình, tiếng vang trong trẻo dễ nghe, phảng phất như
như vọng ra từ hang rỗng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.