MỊ CỐT THIÊN THÀNH - Trang 869

Tô Hồng Tụ lại nhặt một viên đá lên, che trên đầu mình.

“Bịch” một tiếng, viên đá bị một chưởng của Sở Hiên bắn ra xa, bay

xéo, bắn thẳng vào một cây hoa cách đó không xa.

Tô Hồng Tụ gấp đến mức tròng mắt chuyển loạn, nàng thật sự bất lực,

dứt khoát cởi áo lông trên người, quay đầu trùm kín mặt.

Sở Hiên lại kéo áo lông trùm trên đầu Tô Hồng Tụ.

Hắn tự tay giật lấy đao đã đưa cho Tô Hồng Tụ trước đó, “Roẹt” một

tiếng cắt áo da lông thành hai mảnh.

Tô Hồng Tụ càng co rụt lại, đang định đi lên trước giật lấy áo lông da

trong tay Sở Hiên, sắc mặt Sở Hiên lại trầm xuống, ánh mắt rét lạnh, đột
nhiên đứng dậy cầm đao đầm đìa máu tươi trong tay “Xẹt” cái cắm trên đất.

“Ta đã cảnh cáo nàng! Không được trốn ta!”

Đao trên đất đong đưa, phát ra tiếng ong ong kinh khủng, lực Sở Hiên to

lớn, quả thật không thể tưởng tượng, hắn cắm thẳng nửa thanh đao vào
trong đất, chỉ còn lại mỗi chuôi đao trụi lủi lộ ra bên ngoài.

Sở Hiên nheo hai mắt thâm thúy giăng đầy mây đen, trong nháy mắt vẻ

lo lắng bao phủ lên lạnh thấu xương.

Sát khí lạnh lẽo vẫn còn như mưa rào dữ dội nhanh chóng quấn lấy thân

hắn, hai mắt hắn sắc bén, nét mặt hung ác nham hiểm, bởi vì Tô Hồng Tụ
cố gắng trốn tránh hắn lần nữa, tay phải cầm dao găm lộ ra gân xanh, kẽo
kẹt rung động.

Tô Hồng Tụ khóc không ra nước mắt, nàng muốn tìm món đồ gì đó che

mắt, nhưng lại sợ Sở Hiên xé nát nàng thành từng mảnh như xé đám sói
dưới cơn giận dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.