MÍ SÌNH ĐI CHỢ - Trang 27

một bát cơm trộn cá đặt xuống đất, con mèo ăn một mạch hết nửa bát. Một
lúc sau nó kêu meo...meo...và chạy khắp nhà, chui vào mọi ngóc ngách.
Phải nói là tôi cưng chiều nó hết mức, chưa đói đã cho ăn và luôn vuốt ve
vỗ về nó. Nhưng hình như nó không thích được đối đãi đặc biệt như thế thì
phải, nó thích được chạy quanh nhà hơn là ở gần tôi. Sang ngày thứ hai con
mèo càng kêu dữ hơn. Đêm qua là đêm đầu tiên làm thay đổi trật tự trong
nhà vì tiếng mèo kêu làm mọi người mất ngủ. Sáng dậy ai cũng cảm thấy
mệt rã rời. Tí nói với tôi:
- Em nghe thấy tiếng kêu của nó như tiếng khóc của người mẹ nhớ con.
Tôi không nói gì mở cửa đi ra ngoài. Con mèo lao ra định nhảy từ tầng ba
xuống đất. Tôi hoảng hồn giữ lại và nhốt nó vào trong nhà. Thấy vậy mẹ
bảo tôi:
- Tốt nhất là thả ra kệ nó muốn đi đâu thì đi.

Tôi không đồng ý. Đúng là tiếng kêu của con mèo nghe như có uẩn khúc gì
đấy. Nhiều lúc ánh mắt nó nhìn tôi như van xin cầu cứu, tôi thấy lòng quặn
thắt định trả nó về chỗ cũ. Nhưng tôi chưa đủ can đảm, tôi muốn giữ nó để
bầu bạn, mơ ước bao lâu mới có được tôi đâu dễ dàng để tuột khỏi tay mình
như vậy. Hôm nay con mèo không ăn cơm mặc dù tôi đã chọn toàn thứ
ngon để vào bát của nó. Tôi cũng ăn quấy quá cho qua bữa, có cái gì cứ
nghèn nghẹn ở cổ, thêm nỗi đớn đau vò xé trong lòng.

Đêm, con mèo như bị sao ấy, nó nhảy lên bất cứ cái gì có thể lên được, nó
cào rách những gì có thể cào đựơc. Tôi bế nó, nó cào luôn một nhát vào tay
đau nhức và một nhát làm rách cái áo bố mới mua. Tôi trao con mèo cho
thằng Tí, một lúc sau Tí gọi tôi lại và chỉ cho thấy mấy cái núm vú con mèo
hơi mòng mọng.
- Nó đẻ rồi anh ạ, lũ con ở đâu nhỉ?
- Đẻ cái con khỉ. - Tôi gắt - Chỉ liên thiên là giỏi.
Tí không nói gì nữa.
Suốt đêm cả nhà không ngủ được vì tiếng mèo kêu.
Sáng dậy bố nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.