MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 204

lom khom ném phịch xuống trước mặt mọi người thùng bia nguyên tem.

Mọi người ô ô a lại và nhanh tay bật nắp lon bôm bốp như giật nụ xòe

thủ pháo thì Thiều lui ra lan can mũi tàu tỳ tay phì phèo điếu thuốc nhìn
mặt hồ loang sóng hắt ánh đèn soi cánh chim đêm chớp lóa. Tưởng hắn có
gì không vừa lòng, tôi tiến đến.

- Này, bia của ông đây...

Cái đầu xùm xòa những tóc của Thiều quay lệch lại từ từ. Nụ cười gìn

giữ, vẻ cô đơn, khói thuốc phào ra mờ nhòa gương mặt nửa lộ sáng nửa
khuất bóng đêm. Có lẽ tôi vừa xua tứ thơ mon men vờn đến tiềm thức thi
nhân?

- Tôi đủ rồi, thể trạng nó vậy. Ông uống với mọi người cho vui thêm đi...

Có vẻ như hắn muốn kết thúc câu chuyện.

- Này, hồi năm 1992 - ông tiêu diệt của tôi một chầu bia túy lúy...

- À... há...

Ấy mới là lúc tôi tả cảnh bỏ mấy chục để thuê chính cô thủ thư đánh máy

lại tập "Sự mất ngủ của lửa". Tập thơ chuyền tay Nguyễn Đình Ảnh,
Nguyễn Hưng Hải cả tháng trời. Khi trở về với tôi, nó nhàu nát như cuốn sổ
ghi công điểm vốn nhét túi quần sau của ông đội trưởng sản xuất làng Chùa
nồng mùi rượu săm

[15]

và vụn thuốc lá. Thiều khụt khịt ho gặng, búng luôn

điếu thuốc còn nguyên xuống hồ, băn khoăn như có lỗi. Câu chuyện của
chúng tôi hình như mới bắt đâu.

4

Biết nhau hơn, tôi mới hay, dù đang ở những thời điểm khó khăn, Thiều

vẫn luôn là kẻ giữ vai bao quát cuộc vui của bè bạn. Im im ngồi quan sát,
bàn tay đầy biểu cảm nhấc món này, đặt món kia khéo léo nhẹ nhàng như là
đầu bếp thượng thặng, thi thoảng ý tứ ngoảnh ra phía sau rít thuốc, gẩy tàn.
Tưởng nam thực như hổ, nhưng hắn lại nhã nhặn, cảnh vẻ bởi tính cách tự
thân cũng như kinh nghiệm giao tiếp trong những phòng khách lịch duyệt,
phóng khoáng từ gian bếp lợp tranh đến tầng quầy VIP khách sạn năm sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.