MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 212

BCH mới ra mắt Đại hội - thì đã thấy Thiều kịp khoác lên chiếc chemise kẻ
buông tay, đóng cúc thay thế chiếc áo pull màu cỏ phai bạc, đứng giữa hàng
trước, vẻ mặt nghiêm buồn...

Ai cũng vui, chỉ có Thiều là có vẻ ấy.

Nhưng tôi nghĩ trong giới văn nghệ công nghệ thông tin đã tạo mặt

phẳng trên diện mạo núi đồi đan xen thung lũng, được mọi người đặt lòng
tin và kỳ vọng nhất quyết không là việc ngây thơ mà vốn dĩ đám đông hay
theo nhau mắc.

Tôi tự đánh mất tôi một nửa,

Tôi tự sinh cho tôi thêm một nửa...

8

Đêm giao lưu mini trước Hội nghị những người viết văn Trẻ toàn quốc

giữa các tác giả Sài Gòn và đồng bằng sông Cửu Long, tại sảnh khách sạn
Kim Bình - Thành Tuyên tháng 9 năm 2011, các bạn viết trẻ vây quanh
Nguyễn Quang Thiều.

Họ lắng nghe nhau, còn Thiều lắng nghe họ đọc thơ, ca cải lương, nhận

sách tặng sách, bàn tay kẹp điếu thuốc hút dở ngún khói, thi thoảng đưa lên
miệng như là vuốt bộ ria điểm bạc. Tôi nhớ tập thơ "Sự mất ngủ của lửa",
tôi được bản cuối cùng, bọc băng dính trong, bốn trang trắng phải chép tay,
chữ Thiều, Thiều ký, tại hội nghị nhà văn trẻ ngày 27 tháng 4 năm 1994,
Hà Nội.

Thi sĩ trẻ Nam bộ vừa ca xong sáu câu vọng cổ, bỗng nhìn xuống bàn,

kêu;

- Ủa, hết chất doping rồi...

Đang đắm giữa vòng vây ngôn từ thơ trẻ, ông phó Chủ tịch Hội nhà văn

chợt nhớ ra điều gì lặng lui vào bóng tối. Hắn không đi xuống những bậc
cầu thang của du thuyền cũ Hồ Tây 17 năm trước, mà trèo lên tầng 8 của
tòa khách sạn lộng lẫy mới xây. Vẫn cái dáng đi hơi lắc lư bờ vai chắc
khỏe, trĩu những cô đơn tâm thế của một matador, từng giơ cao kiếm trận,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.