MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 265

mình. Duỗi dài trên thân cây lấm bùn cát vươn vai, nghe xương khớp lắc
rắc, lòng dạ trống tênh nhà thơ vỗ bộp bụng và cười héo.

- Sao ông lại có thể ngả ngớn trên đống gỗ bốc mùi vỏ thối mà cười.

Chưa điên đấy chứ! Ông khiến tôi hết cả hơi…

Tiếng phụ nữ nghe quen. Trong bóng sáng nhờ nhờ sao chiếu hắt, màu

áo của thiếu phụ bỗng hút bao nhiêu là ánh sáng. Trái tim nhà thơ chênh
nhịp. Thì ra là người thiếu phụ áo xanh gánh nước sông ban chiều...

- Chú Tiến ở đội an ninh trật tự bảo tôi đi xem ông ăn ngủ thế nào. Giúp

được gì thì giúp… Thế mà tôi cứ lo hão ông bị giam ít nhất tới sáng mai
mới được thả kia đấy… Đi theo tôi!

- Đi theo chị. Nhưng đi đâu? Làm sao mà tôi phải đi theo chị?

- Về nhà tôi chứ về đâu nữa. Ông tưởng về chiêu đãi sở chắc…

Ngôi nhà nép bên cửa sông Lô. Tiếng sóng nước vọng qua lá chuối lật

phật, bờ tre chuyển mình. Trong ánh đèn phòng không, nhà thơ vẫn nhận ra
mảnh sân đen những rêu, liền vạt rau đay, rau ngót. Hiên nhà, từng bó sợi
tơ bẹ chuối hong trên sào phơi, rối bời. Những bó cây trúc cần câu đã được
sấy khô đang chờ đánh bóng.

Quang Dũng ngồi nín thít trong ánh nến. Bàn gỗ gụ khập khiễng. Ghế

bốn cái thì bốn kiểu, quây quanh chiếc bàn tròn mặt đá Tàu. Bên trên câu
đối thiếp vàng, câu đầu, kẻ, bẩy chạm trổ rồng phượng là mái gồi thưa
mỏng thay ngói âm dương. Tường gạch bìa xây vữa mật ám khói na-pan.
Thì ra đây là dấu tích của ngôi nhà cũ đã từng tiêu thổ trong kháng chiến.
Hai phòng bên đã bị xén cụt. Chiếc giường bên, màn buông trắng toát. Cây
đàn măng-đô-lin tróc véc-ni có dây đeo tết từ sợi dù ngoắc trên cột gỗ mít
toác dấu mảnh đạn.

Cơm trộn ngô xay. Chuối xanh xắt khúc. Cá chiên miếng to kho tương.

Chai bia Trúc Bạch đơn độc. Rau thơm, ớt xanh. Rồi thì cà-phê phin.
Thuốc lá Thủ Đô nguyên gói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.