MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 276

Buổi kia cao hứng, Lưu Công Nhân chọp chẹp hết ngụm cô - nhắc ở

chiếc bình pha-lê dẹt trong túi hộp quần soóc, mở toang chiếc cặp vẽ.

Mươi lăm phút, đã hiện một Sao Mai của Lưu Công Nhân. Bìa vẽ bức

chân dung sau này Sao Mai cho in trong tập "Lông chim nhạn" cũng của
Lưu Công Nhân. Nét vẽ Lưu Công Nhân thỏa mái, tự tin. Nhưng lại hiện
một Sao Mai khắc khổ, tinh quái, tay chơi, thơ ngây đang u trầm như
Đông-ki-sốt lúc nghĩ đến nàng Đu-nê-xi-a, nghĩ đến thế giới đang bị lũ ma
quái khổng lồ đe dọa.

Sao Mai lưng tròng nước mắt ngắm chân dung mình trên giấy.

Lưu Công Nhân rút lại bức chân dung giữa lòng tay nắm hờ của Sao

Mai, đợi cho những chấm nước mắt Sao Mai thấm và khô hết, liền chua
mấy chữ bên dưới: "Thân tặng Sao Mai 68 tuổi, sau 40 năm xa cách. Vẽ tại
Việt Trì 9/12/93."

Lưu Công Nhân đưa móng tay cái cạo cằm:

- Đàn ông tôi chỉ chơi với người tài. Nếu không thể thì chơi với người

đàn bà xấu nhất thế giới còn có nhiều thứ để chơi cùng.

Sao Mai cười khì:

- Tôi thì toàn chơi cùng với những đàn bà đẹp gần nhất thế giới và làm

đầy tớ cho những đàn ông bất tài gần nhất thế giới.

Tôi đoán chắc sáng thu ấy, Sao Mai mới giật thột thực sự, nhìn lại con

đường đèo dốc, nhiều khúc gấp phía sau lưng. Có thể nói cả cuộc đời Sao
Mai gắn với những biến động của đất nước. Phần do nhu cầu mưu sinh,
phần do nhu cầu nội tại muốn kiếm tìm cái mới. Sao Mai luôn muốn thay
đổi và thay đổi. Hy vọng cái mới sẽ làm nên những bước ngoặt trong sáng
tác, cái mới sẽ triện cái dấu ấn văn chương của ông vào thời đại. Song hành
với điều đó là sự muốn nổi trội muôn thuở của các nghệ sĩ có xu hướng
giao tiếp hướng ngoại. Dù điều đó có làm khổ mình, khổ lây vợ con không
biết bao nhiêu mà kể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.