MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 29

mới biết thêm nhiều điều. Cầm Giang từng là y tá sơ cấp quân y thời kỳ ở
Tây Bắc. Cái nghề đưa ông đến mối tình ngang trái với người vũ nữ Thái
Cầm Bạch Thiêm, giúp ông nuôi sáu đứa con nên người, giúp ông có thêm
anh em người thân còn hơn ruột thịt nơi đất Khách Nhi.

Ông thầy giáo nhà thơ kiên quyết mở cánh tủ buýt-phê trịnh trọng bê ra

hũ rượu rắn hổ mang bạnh ngâm lẫn thuốc bắc, mật ong. Ba chiếc ly pha lê
bụi bám lưu cữu được ông thau rửa nước sôi mấy lần, cuối cùng mới vơi
vơi thứ rượu quý. Ông đưa đẩy:

- Hôm nay đại may. Không có lý gì ông lại từ chối chén mừng.

Nâng ly, tôi đợi ông khách quý kia uống thì mới theo. Ông khách xoay

xoay hồi lâu ly rượu rắn, như hồi nhớ:

- Gan tôi bị trệ, hậu quả những cơn sốt rét Tây Bắc và do thiếu ăn. Mà

cũng có lẽ do ăn quá nhiều châu chấu với măng rừng. Tôi biết mình sức
vóc to ngốp, nếu mà nghiện thứ gì thì sẽ nghiện rất nặng. Tôi đã nghiện
thuốc lá, nay mà nghiện thêm cả rượu thì chỉ còn cách xẻo thịt mình bán
dần may ra…

Ông khách chỉ nhấp ướt môi rồi dằn chén đứng dậy cáo từ. Khổ chủ liền

nhanh nhẩu biết ý bỏ cả bịch thuốc đang hút trên bàn vào túi vải bạt. Khách
đẩy vội ra. Khổ chủ kiên quyết ấn vào. Nhưng sau mỗi lần khách đẩy bịch
thuốc, thì động tác từ chối cứ yếu đuối dần. Rồi ông khách buông xuôi…

- Nể anh quá, lần nào cũng ăn no căng, lần nào cũng nhận thuốc lá…

Lần đâu đó trong người, ông khách lôi ra xấp tiền gấp phẳng phiu, đếm

nhanh, nhét vội mấy tờ vào túi khổ chủ.

- Ông cầm một ít gọi là… Ông tuy làm ăn giỏi nhưng đâu đã giàu có gì.

Cầm lấy cho tôi thanh thản tí ti.

- Cầm Giang khách sáo từ khi nào nhỉ? Cái này đâu có đáng gì. Tôi cũng

vừa gửi cả trăm điếu cho Tất Ứng qua chú em đây này… Không tin Cầm
Giang hỏi ngay xem…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.