MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 366

cổ bẻ, dài tay đóng khuy, quần tây xám, giày nâu, tóc vuốt gôm láng... đi
sau Băng Sơn, cúi đầu chào mỉm cười nhã nhặn... tay cầm gói giấy báo.

Hóa ra là anh chàng điển trai chơi vi-o-lin ở đội văn nghệ Tháng Mười

thi thoảng vẫn đi qua cửa phòng làm việc của mình. Tiếng đàn của anh
chàng khiến không ít các thanh nữ ngẩn ngơ dừng bước trước sân nhà.
Mình thu dọn quần áo, bản thảo tươm tươm, xỏ vội bộ quần áo dài, mời
khách ngồi suông vì ấm chén, phích nước cũng chưa kịp sắm sanh. Băng
Sơn phải quàng về phòng mang đồ lề pha trà sang.

Kín đáo quan sát, đánh giá Sao Mai thế nào đấy, chàng thanh niên Vân

Long ấy mới đưa cuốn "Nhìn xuống", chắc vừa mua ngoài phố về tiện thể
xin chữ ký. Chàng ta nói:

- Lứa trẻ chúng tôi coi đây là cuốn tiểu thuyết đáng đọc nhất ở Hà Nội

mấy năm gần đây. Hẳn anh cũng là một cây bút vùng kháng chiến mới về
như anh Hoàng Công Khanh?...

- Hẳn em đọc nhiều lắm?

- Dạ...

Sao Mai múa tay rãi chữ ký lên trang bìa lót, nheo mắt ngắm, đợi mực

khô. Nhận lại cuốn sách, Vân Long ngước đôi mắt trong veo một nụ cười.
Mục đích xin chữ ký và ra mắt đã xong, chàng thi sĩ vẫn chưa thôi ngạc
nhiên trước gia cảnh của nhà văn. Đến lúc phải ra về chàng ta mới đặt gói
giấy báo lộ ra chai rượu cột nhà vuông lên bàn.

- Chẳng biết anh thích loại rượu gì. Em cầm tạm thứ này, anh dùng để…

thăng hoa mà viết tiếp những cuốn sách khác...

Bất ngờ trước sự trọng thị của người thanh niên lịch lãm, Sao Mai è

hèm... e hèm những âm thanh dấp dính giữa thanh đới như vừa hiểu ra đằng
sau món quà còn là sự chia sẻ đỡ đần nào đó.

- Chị và các cháu chắc ra phố... thưa anh...

- Ra phố làm gì lúc tranh tối tranh sáng. Các cô ấy và bọn trẻ về quê.

Bám... Hà Nội không cửa hàng không vốn... sống bằng gì được hở em...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.