MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 37

Vâng, trên là những gì tôi biết về Cầm Giang và đã thưa lại với cụ bà

một nhan sắc xưa đã từng thu hút nhà thơ lưu tâm săn sóc và hy vọng vào
khả năng sáng tác văn học.

Nắng chiều thu phương Nam hắt ngấn sáng chan chứa căn phòng. Người

đàn bà với vội cặp kính màu, một cử chỉ duyên dáng thời thiếu nữ còn hắt
bóng, để nhìn ngược sáng khỏi chói mắt. Tôi không dám tầm hiểu tiếp một
câu chuyện mới của một nhan sắc với Cầm Giang. Chắc chắn giữa bà với
nhà thơ có khoảnh khắc sâu sắc mà bất kỳ một tuổi trẻ và một tuổi trẻ biết
gìn giữ và tôn trọng cái đẹp thực thể và vẻ đẹp trí tuệ cảm phục nhau.

Rót thêm cho tôi, bà tư lự.

- Đang ở trại sáng tác thì tôi nhận lệnh chuyển công tác về. Người yêu tôi

- một thủy thủ đang chờ đợi một đám cưới. Cầm Giang đẩy xe đạp thồ hành
lý giúp, tiễn tôi hơn bảy cây số đường rừng ra ga xe lửa. Anh ấy bảo, nếu
không có điều kiện sáng tác, thì hãy đọc, hãy yêu văn học như đã từng yêu
cũng là một điều hạnh phúc không phải ai cũng có được...

Tự thân văn chương đã ắp bất ngờ và ly kỳ. Số phận những con người

tạo tác nên những áng thơ văn để đời nhiều khi còn vượt lên tất cả những gì
họ có thể tưởng tượng. Và Cầm Giang ngay cả khi khuất đi rồi, vẫn còn để
lại bao nhiêu băn khoăn, vướng bận cho người đời truy tìm căn nguyên của
những huyền hoặc…

Tháng 8/2007 - tháng 2/2012

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.