MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 371

quên. Chặc, ông bạn già Trần Lê Văn hứa mãi cùng tôi lên thăm anh,
nhưng phút cuối lại đau chân...

Rồi trong câu chuyện, tôi biết Vân Long mới tìm lại được tờ Người Hà

Nội đăng bản nhạc "Đường thơm hoa sữa gọi" của Đoàn Chuẩn phổ bài
"Thu cảm" của ông. Chẳng hiểu sao ở ngay Hà Nội mà cả hai tác giả đều
không còn bản lưu. May có ông bạn An Kiều – Giám đốc chi nhánh điện
lực Alstom (Pháp) đã tình cờ thấy số báo đó trong một gia đình Việt kiều ở
Paris.

Đang mở phong trà sen thả vào chiếc ấm men cải già, Sao Mai dừng tay

ngẩng lên. Đôi mắt sương sương:

- Thế thì bản phổ thơ cậu là bản nhạc thứ 18 - bản cuối cùng sau bản phổ

"Thời gian" của Văn Cao đấy. Cậu có nhiều cái duyên với cánh già quá...
Tuy nhiên… cũng có cái thiệt: Cứ mỗi lần cậu lên thăm mình, cùng nhau
ngồi điểm, lại thấy một vài bạn già chỉ còn cái tên trong trí nhớ... Bài thơ
Thu nào của Vân Long cũng đẹp, buồn dịu không chạy thoát nổi nỗi vấn
vương... nhưng sáng trong. Ấy là một dòng thơ Thu đặc sản Vân Long...

Ô, nếu là bài "Thu cảm" thì tôi biết lắm:

Mở cửa đường thơm hoa sữa gọi

Phải bùng ra phố, phải đi thôi

..................................

Ai may áo mới cho Hà Nội

Vồng ngực ai căng đợi tỏ bày.

.................................

Em như cơn gió thổi qua ngang.

Trẻ đến làm đau cả lá vàng...

.................................

Xòe ra đôi sợi mang màu nắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.