MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 372

Bắt chợt mùa thu vương kẽ tay

Tôi đang mơ màng, nhuốm trong không khí thu Hà Nội, thì bỗng nghe

"bụp" tiếng chiếc phích đổ lăn xuống sàn. Ông nhà văn già đã đá vào chiếc
phích. Vân Long hốt hoảng giữ vai Sao Mai, ấn ngồi xuống chiếc ghế của
mình:

- Ôi, anh có làm sao không. Cẩn thận không giẫm vào mảnh thủy tinh thì

khốn... Thôi, anh tránh xa bếp hộ...

Sao Mai bị bỏng nhẹ.

Vân Long cuống quýt nào xoa muối, nào xua tôi kiếm nước đá.

- Anh chưa hẳn già, nhưng ở tuổi anh thì lo lắng làm gì cái sự ăn uống

cho đàn em nữa. Anh ngồi yên đây nhé. Nhìn được thấy anh thế này là vui
rồi...

Nhà thơ Hà Nội xoay xỏa làm bếp. Tôi phụ việc xách nước. Bữa cơm

trưa nấu vội trong căn phòng ngăn đôi, nửa làm việc, nửa đặt giường ngủ,
bếp dầu, bếp điện rổ rá, sách báo của Sao Mai. Tôi không ngờ Vân Long lại
làm bếp khéo thế, với chỉ mấy món mua chợ tạm cuối chiều gần cổng cơ
quan văn nghệ. Đậu phụ rán. Rau muống luộc. Thịt ba chỉ luộc, thái mỏng
dùng với nước mắm, ớt xanh mọc hoang bờ rào, qua bàn tay và gu mỹ thuật
của Vân Long bỗng dậy lên thứ ánh sáng đầm ấm, sang trọng. Vẫn là mâm
bát chén đũa sứt sẹo ấy. Vẫn là không gian nồng nã bã thuốc lào ấy, nhưng
góp thêm một Vân Long, tự dưng thanh thoát nhẹ nhàng.

Cái không gian trong bữa ăn của một gia đình Hà Nội trí thức.

Sao Mai nhìn mâm cơm, quờ tay ra túi quần sau, nháy mắt với tôi:

- Chạy ù ra quán làm mấy chai bia lạnh, Vân Long không quen rượu...

Chưa kịp nhao ra cửa Vân Long đã níu tôi lại. Kiên quyết.

- Hôm nay phải uống rượu... Anh dành tiền mà đi xe ôm...

- Thì bao năm nay, kể từ lúc tóc còn xanh, tuần nào cậu chẳng giao ban

bia với Phan Kế An, Thanh Châu, Trần Lê Văn... Ngô Quân Miện... Giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.