MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 379

rót biển vào chai", tập chân dung văn nghệ sĩ viết về những Tản Đà, Thanh
Châu, Tô Hoài, Huy Cận, Hữu Ngọc, Anh Thơ, Trần Dần... đến Ngô Quân
Miện, Quang Dũng, Phan Kế An, Vũ Cao, Sao Mai, Nguyễn Khải, Bùi
Ngọc Tấn, Trần Hoàn, Đoàn Chuẩn, Nguyễn Bùi Vợi, Hòa Vang, Trịnh
Thanh Sơn... những cái tên đã hằn lên cá tính và tài năng... nhưng khoảng
sống của họ thì vươn dài thế kỷ. Họ hiện lên giữa trang sách của Vân Long,
tự nhiên như vừa mới bước vào phòng trò chuyện, uống cùng ta một tách
trà một ly cognac trong khói thuốc còn thoảng chưa phai.

Đêm dài quá nằm không ngủ

Đời ngắn quá yêu chưa đủ!

Phía sau Vân Long là ba mươi đầu sách, dày mỏng. Cuốn sách nào của

ông cũng cần đọc cẩn thận. Không những ích về văn và còn lợi cả về đời.
Một đời văn chẳng dễ gì ai cũng có thể ghi dấu.

Một đời biết mấy lần hoang đảo

Biết mấy chia tay nước mắt trào

Mấy bận đi mà chẳng đến

Mấy bận chờ đến bặt âm hao!

- Trong đời văn của anh, giai đoạn nào là anh cảm thấy vui nhất...?

- Cuộc đời sáng tác của mình cũng như cuộc đời thường, có vui, có buồn.

Có điều nhớ buồn để viết, nhớ vui để… vui với bạn bè, người thân.

Mình nhớ có lần, cụ Hữu Ngọc đi thăm nhà thơ Trần Lê Văn vừa bị cắt

mất một bàn chân bị hoại tử về, gặp mình, cụ bảo: "Tôi tự hỏi, ở hoàn cảnh
Trần Lê Văn, buồng bên kia là đứa con bị tâm thần, trên gác thì đứa cháu
ngoại tuổi 20 vẫn phải có người bế lên để tắm rửa (nạn nhân chất độc da
cam), bản thân thì thương tật như con chim đang bay bị mất một bên cánh,
liệu tôi sẽ sống thêm được bao lâu?"

Ấy thế mà, nếu thời điểm ấy cậu gặp ông Trần Lê Văn mà xem, có lẽ ông

chỉ tỏ ra buồn một hai tuần lễ đầu khi nhiều người thăm hỏi. Sau đó…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.