MIỀN LƯU DẤU VĂN NHÂN - Trang 62

cơ quan lần cuối sang Ban liên lạc đối ngoại Trung ương.

Cụ về hưu sớm. Mê cổ vật. Say gốm Việt. Cụ tự mày mò nghiên cứu và

tái tạo lại những màu men gốm cổ thời kỳ Lý, Trần, bằng phương pháp
nung đốt cổ xưa. Giới sưu tập cổ vật Hà thành ngày nay nhắc đến Cụ vẫn
một lòng ngưỡng mộ.

Có người cha và các ông chú Bộ trưởng, tướng lĩnh làm bệ đỡ hoàn hảo,

Đỗ Phấn dễ dàng có thể tìm kiếm chức Vụ trưởng, Cục trưởng nào đó
không mấy khó. Nhưng Y đã sống thật, dừng lại tìm lối riêng, làm một
nghệ sĩ tự do, sống bằng nghề vẽ. Sống đàng hoàng rồi mới "bốc bàn phím"
viết văn để thỏa cơn nghiền chữ, và làm báo với ý thức chức phận công dân
thuần túy.

Hình như đã một lần tôi tiếc hộ.

- Sao anh không tận dụng chuỗi hồ sơ cách mạng đỏ tận móng chân nhỉ?

- Các cụ làm cuộc cách mạng của các cụ thì mình cũng phải làm cuộc

cách mạng của mình. Nếu không ngắt đoạn hẳn với ưu việt thừa kế chính
trị, thì sẽ không có một con người Đỗ Phấn hôm nay. Tôi đi ra cuộc đời
bằng chính khả năng trí tuệ, và sức lao động của bản thân... Ngộ về mình
cũng là cách mạng... Mỗi thế hệ chỉ có khả năng làm một cuộc cách mạng
của mình.

Nhong nhong sau xe Y, tôi hỏi vu vơ một phép thử.

- Nếu bà cụ ôm gà vừa rồi nhất quyết đòi lên xe thì anh sẽ ứng xử thế

nào?

- Thì chở bà cụ đi và lấy tiền. Nếu lúc đó tôi có nhã hứng. Đằng nào bà

cụ chẳng đi xe của một ai đó.

- Anh cũng dồi dào đạo đức nhỉ...?

- Đúng quá, lao động thì phải được nhận công, đạo đức thứ nhất. Tôi

giúp bà cụ di chuyển đúng lúc theo yêu cầu đã là đạo đức thứ hai. Đạo đức
thứ ba, là tôi không khiến bà cụ phải băn khoăn vì mang ơn, nếu như tôi
không lấy tiền xe ôm. Tôi sẽ mất công giải thích, mất thêm thời gian. Trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.