MIẾNG BỌT BIỂN MA QUÁI - Trang 15

3

– Hu? Gì vậy chị Kat? – Daniel kêu lên.

Tôi kinh ngạc nhìn chằm chằm vào miếng bọt biển nhỏ.

– Có thể mắt chị nhìn nhầm. – Tôi thì thào. – Đây thật là một điều

huyền bí.

– Chị nói tiếp đi, Kat. Có chuyện gì vậy?

Tôi xem xét miếng bọt biển kỹ hơn nữa. “Chà!” – Tôi há hốc mồm.

Mắt tôi đã nhìn đúng chứ không phải nhầm.

Miếng bọt biển tròn chuyển động nhẹ nhàng, chậm rãi trong bàn tay tôi,

nó bò ra bò vào, bò ra bò vào với một nhịp điệu rất chậm.

Dường như nó lại còn thở nữa!

Nhưng bọt biển thì không thở được. Chúng làm cái gì vậy!

Quả thật là nó thở!

Thậm chí tôi còn có thể nghe thấy từng hơi thở nhỏ của nó: hừ, hừ, hừ

hừ.

– Daniel! Chị không nghĩ đây là miếng bọt biển thật. – Tôi lắp bắp. –

Đây là một vật sống. – Tôi ném nó trở lại chậu rửa bát, thú thật là tôi cảm
thấy hơi sợ.

Thằng em tôi chắp tay sau hông.

– Một trò đùa rẻ tiền. – Nó cười khẩy.

– Daniel, chuyện thật đấy. – Tôi nói lại.

– Chị không thuyết phục được em tin chuyện đó đâu. Đây là miếng bọt

biển cũ. – Nó khăng khăng ý mình, cười thích thú. – Một miếng bọt biển cũ
kỹ bẩn thỉu có lẽ đã có ở đây trăm năm nay rồi.

– Thì thôi, đừng tin nữa! – Tôi hét lên. – Khi tao nổi tiếng nhờ khám

phá ra chuyện này thì tao sẽ không nói mày là em tao đâu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.