MIẾNG DA LỪA - Trang 152

đức hạnh? Xin bà đừng giận, tôi tranh luận, tôi nghiên cứu, tôi đứng xa dục
tình hàng nghìn dặm. Tạo hóa đã sinh ra những kẻ mù từ lúc lọt lòng thì
cũng có thể tạo ra những người đàn bà câm, điếc và đui mù về tình yêu.
Thật sự bà là một đề tài quý báu để quan sát về y lý! Bà không biết hết được
giá trị của con người bà. Bà có thể rất chính đáng ghê tởm bọn đàn ông; tôi
tán thành bà, đối với tôi hết thảy họ đều xấu xa và khả ố. Bà quả thật có lý,
- tôi vừa nói thêm vừa cảm thấy lòng đầy lên - bà khinh chúng tôi là phải:
chẳng có người đàn ông nào xứng đáng với bà đâu.

Tôi không nói hết với cậu những lời cay chua mà tôi vừa nói với nàng

vừa cười: Thế nhưng lời nói sắc nhọn nhất. điều mỉa mai cay độc nhất
không làm cho nàng có một cử động. một cử chỉ hờn giận. Nàng vừa nghe
tôi nói vừa giữ trên môi, trong con mắt, cái nụ cười quen thuộc của nàng, nụ
cười nó như chiếc quần áo nàng khoác lên mình, và vẫn nụ cười đó đối với
bạn thân, đối với những người chỉ quen biết, đối với khách lạ. - Tôi để cho
người ta oặt thân mình trên một giảng đường như vậy chẳng là hiền lành
lắm hay sao? - Nàng nói nhân lúc tôi đang im lặng nhìn nàng. - Ấy đấy, ông
xem? - nàng vừa cười vừa tiếp tục, đã là bạn thì tôi chẳng có những cái
mếch lòng ngu ngốc! Nhiều người đàn bà sẽ cấm cửa ông để trừng phạt
điều xấc xược của ông đấy. - Bà có thể tống khứ tôi ra khỏi nhà bà mà
chẳng cần phải nói lý do sự nghiêm khắc của bà. Khi nói điều đó, tôi tự cảm
thấy sẵn sàng giết nàng nếu nàng đuổi tôi đi. - Ông điên mất rồi, - nàng
mỉm cười la lên. - Có bao giờ bà đã nghĩ tới, - tôi nói, - những tác động của
một tình yêu say đắm hay chưa? Một người đàn ông thất tình thường khi đã
mưu sát tình nương. - Chẳng thà chết còn hơn chịu khổ. - nàng lạnh lùng
đáp. - Một người tình như thế một ngày kia sẽ bỏ rơi vợ và mặc cho chị ta
xơ xác sau khi đã ngốn hết tài sản của chị ta. Các bài tính đó làm cho tôi
bàng hoàng. Tôi trông thấy rõ một vực sâu giữa người đàn bà đó và tôi.
Không bao giờ chúng tôi có thể hiểu nhau được. - Xin vĩnh biệt. - tôi lạnh
lùng chào. - Vĩnh biệt - nàng đáp. đầu cúi xuống vẻ thân thiện. - Xin hẹn
đến mai. Tôi nhìn nàng một lát, chòng chọc dồn cả vào nàng tất cả mối tình
mà tôi từ bỏ... Nàng đứng đó, mỉm cười với tôi cái nụ cười vô vị của nàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.