MIẾNG DA LỪA - Trang 155

tên tôi, tôi lắng tai nghe. - Ông Raphaël, - Pauline nói, - hơn hẳn cái anh
sinh viên ở buồng số bảy. Màu tóc hung vàng của ông ấy thật là đẹp! Mẹ có
thấy trong giọng nói ấy có cái gì không biết nó xúc động lòng người ta
không? Thêm nữa, mặc dầu ông ấy có vẻ hơi kiêu hãnh, ông ấy rất tốt,
phong thái thật là cao nhã? Chao! Quả thật là ông ấy rất dễ thương! Con
chắc mọi người đàn bà đều phải say mê ông ấy. - Con nói như con đã phải
lòng cậu ấy rồi đấy. - bà Gaudin trả lời. Con yêu ông ấy như một người anh,
- nàng cười đáp lại. Nếu con không mến ông ấy thì con thật vô ơn! Ông ấy
chẳng đã dạy con âm nhạc, vẽ, văn phạm, nghĩa là đủ mọi thứ đó sao? Mẹ
chẳng chú ý nhiều đến những tiến bộ của con đấy, mẹ hiền của con ạ, mà
con bây giờ giỏi đến mức ít lâu nữa con đủ sức dạy học được, lúc đó thì nhà
ta có thể nuôi được một người ở gái đấy. Tôi nhẹ nhàng rút lui; và, sau khi
làm cho có tiếng động, tôi vào gian buồng để lấy ngọn đèn của tôi mà
Pauline định thắp. Cô bé tội nghiệp vừa rịt lên những vết thương của tôi
một lá thuốc êm dịu. Lời khen ngây thơ về con người tôi đó trả lại cho tôi
một chút can đảm. Tôi đang cần tin ở bản thân tôi, và được nghe một lời
phê phán vô tư về giá trị thật sự những ưu điểm của tôi. Những hy vọng của
tôi, được hồi phục lại như vậy, có lẽ được phản ánh lên trên những vật tới
nhìn thấy. Mà có lẽ trước đó tôi cũng chưa bao giờ ngắm xem một cách
nghiêm chỉnh cái cảnh hai người đàn bà ở giữa gian buồng đó thường vẫn
bày ra trước mắt tôi; nhưng bấy giờ thì tôi thường ngắm trong thực tại bức
tranh kỳ thú nhất và cảnh sinh hoạt mộc mạc mà các họa sĩ xứ flamand
thường họa một cách rất chân thật. Bà mẹ ngồi bên lò sưởi đã gần tàn đan
bít tất, và để thoáng trên môi một nụ cười hiền hậu. Pauline tô màu những
chiếc bình phong; những thuốc màu, những bút sơn của nàng, bày trên một
chiếc bàn nhỏ, gây cho con mắt những cảm giác thú vị; nhưng khi rời bỏ
chỗ và đứng lên để châm đèn cho tôi thì khuôn mặt trắng trẻo của nàng
chan hòa ánh sáng ngọn đèn. Phải bị một dục vọng thật ghê gớm ngự trị thì
mới không trìu mến những bàn tay trong suốt và hồng hồng của nàng, cái
đầu lý tưởng và tư thái trinh thuần của nàng? Đêm hôm và yên lặng tô thêm
vẻ kỳ thú cho cái cảnh thức đêm cần cù, cái cảnh gia đình yên vui đó. Lao
động liên tục và đảm đương một cách vui vẻ chứng tỏ một sự nhẫn nhục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.