MIẾNG DA LỪA - Trang 165

nào cũng hỏi ý kiến tớ, tớ phải làm ra vẻ hiểu tất cả cái món tình cảm kiểu
Đức đó, biết một đống những ballade[3], mọi thứ dược phẩm mà thầy thuốc
cấm tớ uống. Tớ vẫn chưa làm cho nàng bỏ thói cao hứng văn chương
được, nàng khóc sướt mướt khi đọc Goëthe, và tớ bắt buộc cũng phải khóc
tí chút, để chiều lòng. Vì, cậu ạ, có những năm vạn quan thực lợi, và bàn
chân, bàn tay xinh đẹp nhất đời đấy! Chà! Ví bằng nàng không nói "xiên
xần cổ tôi" và "tồn lẫn" thay cho "thiên thần của tôi" và "trộn lẫn" thì thật là
một người đàn bà toàn vẹn!

Chúng tôi trông thấy nữ bá tước lộng lẫy trên một cỗ xe lộng lẫy. Cô gái

đón chào chúng tôi rất thân ái và nở với tôi một nụ cười bây giờ tôi tưởng
như thần tiên và đầy âu yếm.

- A ha! Tôi thật sung sướng, tôi tưởng được yêu, tôi có tiền và mối tình

quý báu, không khổ nữa. Lâng lâng, vui vẻ, hài lòng với hết thảy. tôi thấy
tình nương của bạn tôi kiều diễm. Cây cối không khí, bầu trời, tất cả thiên
nhiên dường như lắp lại nụ cười của Foedora. Khi ở đường Champs Elysées
về, chúng tôi tới cửa hàng mũ và hiệu thợ may của Rastignac. Vụ chiếc
Vòng đã cho phép tôi từ bỏ cái thế bình yên thảm hại để bước sang một thế
chiến đấu ghê gớm. Từ nay tôi có thể không lo sợ đấu nhau về duyên dáng
và lịch sự với bọn trai trẻ quay cuồng chung quanh Foedora. Tôi trở về nhà.
Tôi đóng cửa, đứng ra vẻ thản nhiên bên cửa sổ; nhưng thầm ngỏ lời vĩnh
biệt mãi mãi với gian buồng, sống trong tương lai, kịch hóa cuộc đời của
tôi, hưởng được tình yêu và lạc thú của nó. Chà! Thì ra một cuộc sống có
thể trở nên dông tố giữa bốn bức tường một gian gác xép! Tâm hồn con
người là một bà tiên, nó biến một cọng rơm hóa kim cương; dưới chiếc đũa
của bà, những lâu đài kỳ diệu nảy ra như hoa nơi đồng nội dưới hơi ấm của
mặt trời. Ngày hôm sau, vào khoảng trưa, Pauline khẽ gõ cửa buồng tôi và
mang vào cho tôi, cậu đoán cái gì? Một bức thư của Foedora. Nữ bá tước
mời tôi đến đón nàng ở vườn Luxembourg để từ đó cùng đi thăm Viện Bác
vật và vườn Bách thảo. "Một người phục dịch chờ thư trả lời", nàng nói với
tôi sau một lúc im lặng. Tôi vội viết nguệch ngoạc một bức thư cảm ơn để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.