MIẾNG DA LỪA - Trang 172

đình với hắn vài việc bí mật mà tôi chẳng biết qua một tí gì; tôi đã là cái
phương tiện của nàng. Nàng dường như không thấy tôi nữa khi gã anh em
họ của tôi ở nhà nàng, và lúc đó tiếp đón tôi có lẽ không vui mừng bằng cái
bữa tôi được giới thiệu với nàng... Một buổi tối, trước mặt công tước, nàng
làm tôi mất thể diện bằng một cử chỉ và vẻ nhìn mà không lời lẽ nào mô tả
được. Tôi khóc mà ra về, bụng nghĩ bao nhiêu dự kiến trả thù, mưu mô
những chuyện cưỡng hiếp kinh khủng. Thường thường tôi đi cùng nàng tới
rạp Bouffons, ở đó, bên cạnh nàng, toàn tâm với niềm ân ái, tôi vừa ngắm
nàng vừa buông mình theo cái thú nghe nhạc, dồn hết tâm trí vào hai cái lạc
thú là yêu đương và cảm thấy tiếng lòng được nhạc sĩ diễn tả diệu kỳ: tình
tôi là ở trong không trên sân khấu; nó thắng thế ở khắp nơi, trừ ở tình
nương của tôi. Lúc đó tôi cầm tay Foedora, tôi ngắm nghía nét mặt nàng và
con mắt nàng, van xin một sự giao cảm, một trong những hòa điệu đột ngột
đó, được nốt nhạc khêu gợi, làm hai tâm hồn cùng rung một nhịp: nhưng
bàn tay nàng câm lặng và mắt nàng chẳng nói điều gì. Khi lửa lòng tôi, tỏa
ra khắp mọi nét mặt tôi, phả quá mạnh vào mặt nàng, nàng nở ra với tôi một
nụ cười kiểu cách, lời ước lệ được tái hiện ở phòng triển lãm trên đôi môi
mọi bức chân dung. Nàng chẳng nghe âm nhạc. Nhưng bản thần diệu của
Rossini, của Cimarosa, của Zingarelli[6] chẳng gợi cho nàng một tình cảm
nào, chẳng diễn tả với nàng một bài thơ nào của cuộc đời nàng; tâm tình
nàng thật là khô khan. Foedora xuất hiện ở đó như một màn kịch trong tấn
kịch. Chiếc ống nhòm của nàng luôn luôn diễu từ lô này đến lô khác: băn
khoăn, mặc dầu bình thản, nàng là nạn nhân của thời thượng: lô của nàng,
mũ của nàng, xe của nàng, thân mình nàng là tất cả đối với nàng. Anh
thường gặp những con người bề ngoài đồ sộ mà trái tim thì thắm thiết và tế
nhị dưới cái thân da sắt xương đồng; nhưng nàng thì che giấu một trái tim
sắt dưới cái hình hài mảnh khảnh và duyên dáng. Cái khoa học tai ác của tôi
xé toạc ra cho tới bao nhiêu tấm màn. Nếu phép lịch sự là quên mình vì
người khác, là luôn luôn dịu dàng trong giọng nói và cử chỉ, là làm vừa
lòng người khác bằng cách để họ bằng lòng với bản thân họ, thì mặc dầu có
sắc sảo, Foedora vẫn chưa xóa hết vết tích nguồn gốc bình dân của nàng; sự
quên mình của nàng là giả dối; phong cách của nàng không phải bẩm sinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.