MIẾNG DA LỪA - Trang 181

- Cậu ấy có triển vọng, - Rastignac nói:

- Có lẽ một ngày kia, cậu ấy sẽ là người trả miếng tai ác; tài năng cậu ấy

ít ra cũng ngang với cái gan dạ của cậu ấy; vì vậy tôi coi những người đả
kích cậu ấy là táo bạo, vì cậu ấy nhớ dai...

- Và viết hồi ký, - nữ bá tước nói, vì dường như sự im bặt của mọi người

làm mếch lòng nàng.

- Hồi ký về nữ bá tước giả hiệu, thưa bà, - Rastignac đáp - Muốn viết nó

thì lại phải có một loại can trường khác.

- Tôi tin rằng ông ấy rất can đảm, - nàng lại nói, - ông ấy trung thành với

tôi.

Lúc đó tôi những muốn xuất hiện đột ngột trước những kẻ báng nhạo

như bóng của Ban cô trong Macbeth[11]. Tôi mất một tình nương, nhưng
tôi được, một người bạn! Thế nhưng bỗng nhiên tình yêu nhắc tôi một trong
những nghịch luận hèn hạ và tinh vi nhờ đó nó xoa dịu mọi niềm đau đớn
của chúng ta. Nếu Foedora yêu ta,- tôi nghĩ thầm, - phải chăng nàng cần
phải che đậy lòng thương yêu bằng một sự đùa bỡn tinh quái? - Đã biết bao
lần trái tim đã chẳng cải chính những lời dối trá của miệng nó đó ư? Chẳng
bao lâu tay địch thủ láo xược của tôi, kẻ cuối cùng một mình còn ở lại với
nữ bá tước, ngỏ ý muốn về.

- Kìa! Đã về đấy à? - Nàng bảo hắn bằng một giọng đầy mơn trớn khiến

tôi hồi hộp. - Ông không ở lại được một lúc nữa với em hay sao ông không
còn điều gì nói với em, và chẳng vì em mà hy sinh vài thú vui nào đó hay
sao?

Hắn ra về.

- Chào - Nàng vừa ngáp vừa thốt lên, - tất cả bọn họ đều chán mớ đời.

Và nàng giật mạnh một sợi dây, tiếng chuông vang lên trong các gian nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.