MIẾNG DA LỪA - Trang 182

Nữ bá tước trở về buồng miệng khẽ hát một lời của bài Pria che spunti[12].
Chưa ai nghe tiếng nàng hát bao giờ và sự lặng thinh đó làm nảy ra những
lời giải thích kỳ quặc. Có người nói nàng đã hứa với người tình nhân đầu
say mê về tài năng của nàng và ghen vì nàng cả sau khi đã chết, rằng nàng
không cho ai một cái hạnh phúc, mà hắn muốn chỉ có hắn là đã được
hưởng. Tinh thần tôi căng hết sức để thu hút lấy những âm thanh. Từ nốt
này đến nốt khác, tiếng nàng cất cao. Foedora dường như hứng lên, khả
năng phong phú của giọng nàng được phô bày và giai điệu đó bấy giờ như
đượm cái gì thần diệu. Nữ bá tước có tiếng hát trong suốt, đúng giọng, có
cái gì hài hòa và rung động nó thâm nhập lay chuyển và mơn trớn trái tim.
Những nét nhạc sĩ hầu hết bao giờ cũng si tình. Cái người hát như vậy chắc
phải biết yêu. Giọng hát hay kia như vậy lại là một bí mật nữa trong người
đàn bà đã rất bí mật đó. Lúc bấy giờ tôi trông thấy nàng rõ ràng cũng như
trông thấy cậu bây giờ đây: nàng dường như tự lắng nghe mình và cảm thấy
một niềm khoái trá riêng biệt của nàng; nàng cảm thấy như một hưởng thụ
ái tình. Nàng tới trước lò sưởi và kết thúc cái môtip chính của ca khúc đó:
nhưng khi nàng im tiếng thì diện mạo thay đổi, nàng biến sắc đi và mỏi mệt
lộ ra trên mặt. Nàng vừa trút bỏ một chiếc mặt nạ, là diễn viên, vai nàng đã
thủ xong. Tuy nhiên cái thứ tàn tạ in vào sắp đẹp nàng do lao động nghệ sĩ,
hay do sự mỏi mệt sau tối tiếp khách, không phải là không quyến rũ. Đó
mới thật là nàng, tôi nhủ thầm. Như để sưởi, nàng đặt một bàn chân lên trên
cái gióng đồng ở trên chiếc chắn gió, nàng tháo găng, tháo xuyến và vòng
qua đầu tháo sợi dây chuyền vàng có đeo một lọ dầu thơm chạm đá quý.
Tôi cảm thấy thích thú khôn tả được trông thấy những cử động dễ thương
của nàng, như thường thấy ở những con mèo cái lau mặt dưới ánh nắng.
Nàng soi mình trong gương và vẻ bực bội nói to: "Tối nay mình chẳng đẹp,
màu da phai tàn mau đến sợ. Mình có lẽ sẽ phải đi ngủ sớm hơn, từ bỏ cái
cuộc sống phóng đãng này đi! À mà cái con Justine nó nhờn với mình
chắc?".

Nàng lại giật chuông. Chị hầu buồng chạy vào.Chị ta ở chỗ nào? Tôi

không biết. Chị ta lên bằng một cầu thang kín. Tôi tò mò ngắm nghía chị ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.