MIẾNG DA LỪA - Trang 201

họ không ưa khoái lạc thì tạo hóa sinh ra họ yếu đuối. Một thế lực, nhạo
báng hay ghen tuông, sẽ làm hư tâm hồn hay thể xác họ để trung hòa những
cố gắng của tài năng họ. Trong những lúc say rượu đó, người và vật trình
diện trước mặt anh, mình bận bộ áo dấu của anh. Là Chúa tể của tạo vật,
anh biến đổi nó theo sở ước của anh. Qua cơn hôn mê vĩnh cửu đó, thú vui
tùy theo ý muốn của anh, rót thuốc độc của nó vào mạch máu anh[9]. Một
ngày kia, anh rơi vào tay con quái vật, bấy giờ, cũng như tôi đã từng thấy,
anh sẽ điên dại khi tỉnh giấc: sự bất lực đã ngồi bên đầu giường anh. Là cựu
chiến binh, bệnh lao phổi tiêu hủy anh, là nhà ngoại giao, bệnh phình mạch
treo cái chết trên sợi chỉ giữa quả tim anh; như tôi. có lẽ bệnh phổi sắp bảo
tôi: "Ta đi thôi!" cũng như xưa kia nó đã bảo Raphaël d’Urbin, chết vì quá
nặng tình. Đó, tôi đã sống như thế đó! Trong cuộc sống xã hội, tôi đã đến
hoặc sớm quá hoặc muộn quá; chắc chắn là sức lực của tôi ở đó sẽ nguy
hiểm nếu tôi đã không kìm hãm nó lại như thế, thiên hạ chẳng được thoát
khỏi tay Alexandre nhờ chén rượu Hercules[10] sau một cuộc trác táng đó
sao! Tựu trung, đối với một số kẻ bất đắc chí phải có thiên đường hay địa
ngục, hành lạc hay viện cứu tế núi Saint Bernard[11]. Lúc nãy tôi đã không
có can đảm giáo hóa hai nhân vật kia, - anh vừa nói vừa chỉ Euphrasie và
Aquilina. Họ chẳng phải là hiện thân của tiểu sử tôi, một hình ảnh của cuộc
đời tôi đó sao? Tôi không thể buộc tội họ được, đối với tôi họ là những
quan tòa. Tuy nhiên giữa bài thơ sống đó, đang khi mắc bệnh điên cuồng
đó, tôi trải qua hai cơn với bao nhiêu đau đớn chua chát. Lần đầu sau khi
như Sardanapale[12] lao mình vào giàn lửa thiêu được vài ngày, tôi gặp
Foedora dưới hàng cột trước rạp Bouffons. Chúng tôi đang đứng chờ xe. -
A ha! Tôi lại gặp ông vẫn còn sống như thường! - Lời nói đó toát ra từ nụ
cười của nàng, từ những lời ranh mãnh và ngấm ngầm mà nàng nói với gã
nịnh thần của nàng, chắc là để kể chuyện về tôi với hắn, và coi mối tình của
tôi như một mối tình tầm thường. Nàng tự khen cái sáng suốt giả của nàng.
Chao ôi! Tôi vì nàng mà chết, tối vẫn còn yêu nàng, mường tượng thấy
nàng qua những cuộc phóng đãng, qua những cơn say trong giường gái
giang hồ, thế mà cảm thấy bị nàng giễu cợt! Không sao xé ngực ra được để
moi lấy mối tình của tôi mà ném xuống chân nàng. Cuối cùng, túi tiền của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.