MIẾNG DA LỪA - Trang 214

- A ha! Raphaël, giờ đây anh tha hồ vui chơi thỏa chí! Anh định tặng em

cái gì đây? Aquilina nói.

- Hãy nâng cốc chúc cái chết của ông cậu hắn, thiếu tá Martin

O'Flaharty? Đó mới là bậc trượng phu.

- Cậu ấy sẽ làm nguyên lão nước Pháp.

- Chà! Vụ sau tháng Bảy thì một nguyên lão nước Pháp là cái gì? Tay đa

sự nói.

- Cậu có định thuê lô ở rạp Bouffons không? -Tôi mong rằng cậu sẽ

khao tất cả chúng tôi, - Bixiou nói.

Cỡ cậu ấy thì biết làm mọi sự ra trò, - Emile nói.

Tiếng hoan hô của các cử tọa vui nhộn đó vang bên tai Valentin mà anh

chẳng thể hiểu được ý nghĩa một lời nào, anh mơ hồ nghĩ tới cuộc sống như
máy và không ước mong của một nông dân xứ Bretagne, đông con, cày
ruộng của mình, ăn lúa mạch đen, uống rượu tần tu cả bình, tin Đức Bà và
tin vua, chịu lễ ngày Phục sinh, ngày chủ nhật nhảy trên một bãi cỏ xanh và
chẳng hiểu gì bài thuyết giáo của viên giáo trưởng. Cái cảnh tượng bày ra
trước mắt anh lúc này, những lớp ván phủ tường thếp vàng kia, những kỹ nữ
kia, bữa tiệc kia, sự xa xỉ kia, như chẹn họng anh làm anh phát ho.

- Ông có muốn dùng măng tây không? - Tay chủ băng hỏi to.

- Tôi chẳng muốn gì hết, - Raphaël thét vang lên đáp.

- Hoan hô! - Taillefer trả lời. - Ông biết giá trị của tài sản đấy, nó là một

mảnh bằng của láo xược. Ông nhập bọn với chúng tôi rồi! Mời quý vị hãy
nâng cốc chúc cho quyền lực của vàng. Ngài de Valentin trở thành sáu lần
triệu phú là nắm được quyền hành. Ông ấy làm vua, ông ấy có hết thảy, ông
ấy ở trên hết thảy, như hết thảy những người giàu có. Đối với ông, từ nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.