MIẾNG DA LỪA - Trang 239

Như bị một cơn cuồng nhiệt, Raphaël nắm lấy bàn tay Pauline, và hôn

rất nồng nàn, rất háo hức đến mức tưởng như anh bị co giật. Pauline gỡ tay
mình ra, đặt lên vai Raphaël và ôm lấy anh; họ hiểu nhau, siết chặt lấy nhau
và hôn nhau với tấm lòng say sưa thần thánh và tuyệt vời, không gợn chút
ẩn ý, mà chỉ in dấu ở duy một cái hôn, cái hôn đầu do đó hai tâm hồn chiếm
lĩnh lẫn nhau.

- Chao! - Pauline ngồi phịch xuống ghế thốt lên, - em chẳng muốn rời

anh nữa. Em chẳng biết vì đâu em táo bạo đến thế này. - Nàng vừa đỏ mặt
vừa nói tiếp.

- Táo bạo ư, Pauline của anh? Chà, đừng sợ, đó là tình yêu, tình yêu

chân thật, sâu xa, vĩnh cửu như tình của anh, phải không?

- Ồ, anh cứ nói, nói đi, nói lại, - nàng đáp. - Đã bao lâu rồi miệng anh

chẳng nói một lời cho em.

- Thế ra em đã yêu anh sao?

- Trời ơi, em đã yêu anh biết mấy! Biết bao lần em đã khóc, kia, ở đây

này khi dọn buồng cho anh, xót xa vì cảnh nghèo của anh và của em. Em có
thể bán mình cho ma quỷ để tránh cho anh một mối ưu phiền! Hôm nay,
Raphaël của em, là vì anh thật là của em; của em cái đầu thanh tú này, của
em trái tim anh? Chao, đúng thế, nhất là trái tim anh, tài sản vĩnh cửu Thế
rồi, em nói gì nhỉ? - Nàng ngừng một chút rồi lại nói. - à, thế này: chúng ta
có ba, bốn, năm triệu bạc, hình như thế. Nếu em nghèo, có lẽ em nhất thiết
muốn mang tên họ anh, được gọi là vợ anh, nhưng lúc này đây, em muốn hy
sinh cả thiên hạ vì anh em vẫn muốn và mãi mãi là kẻ hầu hạ anh. Thế đấy!
Raphaël ạ, hôm nay, khi hiến anh trái tim em, thân thể em, tài sản của em,
em chẳng tặng anh cái gì hơn ngày mà em để vào đây, - nàng vừa nói vừa
chỉ vào ngăn kéo chiếc bàn, - cái đồng trăm xu ấy. Chao! Bấy giờ niềm vui
của anh làm em đau khổ biết mấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.