MIẾNG DA LỪA - Trang 241

năng. Làm thế nào mà mỗi tuần anh có được hai lần áo gi-lê trắng và những
sơ mi tinh tươm, với vẻn vẹn ba quan tiền giặt là một tháng? Mà anh uống
sữa gấp hai lần số tiền anh đưa có thể mua được Em bắt thóp anh ở tất cả
mọi thứ: củi lửa, dầu đèn, và tiền nữa? Chà, Raphaël ạ, đừng lấy em làm vợ,
- nàng vừa nói vừa cười, - em thế mà xảo quyệt đáo để.

- Nhưng em đã làm gì mới được chứ?

- Em đã làm việc đến hai giờ sáng, - nàng đáp, - và em biếu mẹ em một

nửa tiền làm những bình phong, còn cho anh một nửa.

Họ nhìn nhau một lúc cả hai cùng ngây ngất vui sướng và yêu đương.

- Chậc! - Raphaël thốt lên, chắc một ngày hai chúng ta phải trả niềm

hạnh phúc này bằng mối ưu tư ghê gớm nào.

- Anh có vợ rồi chăng? - Pauline kêu lên, - A ha! Em chẳng muốn

nhường anh cho một người đàn bà nào.

- Anh chỉ có một mình, em yêu quý ạ.

- Một mình, - nàng nhắc lại. - Một mình, và thuộc về em.

Nàng trườn mình trong lòng anh, chắp tay lại và nhìn Raphaël một cách

nồng nàn sùng tín.

- Em sợ hóa điên mất. Anh dễ thương biết mấy! - Nàng vừa nói tiếp vừa

lùa một tay vào làn tóc vàng hung của tình nhân, - cái nữ bá tước Foedora...
của anh, hắn có xuẩn không? Hôm qua em vui sướng biết mấy khi được hết
thảy những người đàn ông đó chào đón. Còn hắn, có bao giờ được người ta
vỗ tay hoan hô! Này, anh yêu quý ạ, khi lưng em chạm vào tay anh, em
nghe trong lòng em không biết tiếng nói gì nó bảo em: Anh ấy đấy. Em
quay lại thế là em trông thấy anh. Chao! Em lẫn mất, em những muốn nhảy
lên ôm cổ anh trước mặt cả thiên hạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.