MIẾNG DA LỪA - Trang 251

- Thưa hầu tước, xin tha lỗi cho tôi đã quấy rối ông và bà, nhưng tôi

mang đến cho ông một vật kỳ dị mà tôi chưa từng thấy bao giờ. Khi nãy,
trộm phép ông, tôi kéo một thùng nước giếng thì lấy lên được cái cây biển
lạ lùng này. Nó đây! Chắc hẳn phải quen nước lắm, là vì nó chẳng ướt, mà
cũng chẳng ẩm. Khô như gỗ vậy, mà chẳng nhờn chút nào. Hầu tước tất
nhiên học thức hơn tôi, tôi nghĩ phải đưa nó cho ông, và hẳn là ông quan
tâm đến nó.

Rồi người làm vườn đưa cho Raphaël miếng Da lừa tàn khốc, nó rộng

không quá sáu phân vuông[6].

- Cám ơn bác Vanie, - Raphaël nói. - Cái vật này kỳ dị thật.

- Anh yêu quý, anh làm sao vậy? Anh tái đi! - Pauline kêu lên. Thôi bác

cứ đi, bác Vanie ạ.

- Giọng nói anh làm em hãi quá. - Cô gái nói tiếp - nó khác đi thế nào

ấy. Anh làm sao? Anh thấy người thế nào? Anh đau ở đâu? Anh đau rồi.
Gọi thầy thuốc - nàng thét lên - bác Jonathas giúp tôi với!

- Pauline của anh, em im đi. - Raphaël lấy lại bình tĩnh đáp. Chúng ta đi

ra thôi... Gần anh một bông hoa có mùi làm anh khó chịu. Có lẽ tại cái hoa
mã tiền đó chăng?

Pauline xô đến cái cây vô tội đó, nắm thân nó, ném ra ngoài vườn.

- Chao ôi! Anh yêu quý - nàng vừa la vừa ôm lấy Raphaël siết mạnh như

tình yêu của họ, và lả lơi đỏm dáng đưa làn môi thắm đến cho anh hôn, -
trông thấy anh tái mặt đi, em thấy rằng em sẽ không sống lâu hơn anh, tính
mệnh của anh là tính mệnh của em, Raphaël của em ạ, anh đặt tay lên lưng
em xem. Em còn thấy rùng mình, em ớn lạnh. Môi anh nóng bỏng. Thế còn
tay anh?... nó giá lạnh, - nàng nói thêm.

- Em điên! - Raphaël kêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.