MIẾNG DA LỪA - Trang 266

lò rèn cũ, lật đổ, đảo lộn, xoáy đi như một cây nước xoắn lấy một ngôi nhà
và cuốn theo đi.

- Chao! - Planchette thản nhiên nói, - miếng da còn nguyên vẹn như con

mắt tôi! Spieghalter tiên sinh ơi, trong gang của ngài có lẫn một cọng rơm,
hay trong ống của ngài có kẽ hở gì đó.

- Không, không phải, tôi biết rõ gang của tôi lắm. Ông đây nên mang cái

vật của ông về, quỷ sứ ẩn trong đó. Nhà bác học người Đức nắm lấy một
chiếc búa tạ, ném miếng da lên đe, với tất cả sức mạnh của cơn giận dữ quai
xuống tấm bùa một nhát búa ghê gớm chưa hề bao giờ thấy gầm lên trong
xưởng.

- Nó chẳng hiện ra đâu, - Planchette kêu lên và mân mê miếng da.

Công nhân chạy tới. Viên đốc công cầm lấy miếng da đút nó vào một lò

than đá. Mọi người quây tròn quanh đó, sốt ruột chờ một chiếc bễ đồ sộ thổi
lửa. Raphaël, Spieghalter, Planchette đứng giữa đám đông người nhọ nhem
và chăm chú đó. Trông thấy tất cả những con mắt trắng dã ấy, những cái
đầu phủ bụi sắt ấy, những quần áo nhọ nhem và bóng nhẫy ấy, những bộ
ngực lông lá ấy Raphaël tưởng như lạc vào thế giới u minh và quái đản của
những ca khúc Đức. Viên đốc công để miếng da trong lò mười phút rồi lấy
kìm gắp ra.

- Trả tôi miếng da, - Raphaël nói.

Viên đốc công giỡn đùa đưa miếng da cho Raphaël. Hầu tước mân mê

dễ dàng trong tay miếng da vẫn nguội và mềm. Một tiếng thét kinh khủng
vang lên, công nhân chạy trốn, chỉ còn Valentin và Planchette ở lại trong
xưởng vắng tanh.

- Quyết nhiên trong vật này có cái gì ma quái, Raphaël thất vọng thốt

lên, - vậy thì không một quyền lực con người nào có thể cho tôi sống thêm
một ngày nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.