MIẾNG DA LỪA - Trang 283

giữa lưỡi dao mổ của Dupuytren[8] và lời cầu nguyện của hoàng tử
Hohenlohe[9]. Trên con đường ranh giới giữa sự kiện và lời nói, giữa vật
chất và tinh thần, Maugredie đứng đó, nghi hoặc. Đâu đâu cái có và không
của con người cũng theo đuổi ta. Vẫn là cái Carymary Carymara của
Rabelais: ta ốm về tinh thần, carymary! Hay ốm về thể chất: carymara! Ta
có sống được không? Họ không biết. Ít ra Planchette cũng thật thà hơn, khi
bảo ta: Tôi không biết.

Lúc đó, Valentin nghe tiếng nói của bác sĩ Maugredie.

- Bệnh nhân mắc chứng cuồng chấp, điều đó, đồng ý. - ông ta kêu lên, -

nhưng ông ta có hai mươi vạn quan thực lợi: những kẻ cuồng chấp đó hiếm
hoi lắm và ít ra chúng ta cũng phải cho họ một ý kiến. Còn như muốn biết
thượng vị đã tác động đến não, nay não đến thượng vị, có lẽ chúng ta có thể
kiểm tra sự kiện đó sau khi ông ta chết. Vậy ta hãy tóm tắt lại. Ông ta ốm,
sự kiện đó thì không chối cãi được. Cần phải có cách nào điều trị. Hãy để
đấy mọi học thuyết. Dùng đỉa làm dịu nhức ruột và loạn thần kinh là hai
chứng mà chúng ta nhất trí, rồi đưa ông ta đi nghỉ ở vùng Suối nước: chúng
ta hành động theo cả hai phương pháp. Nếu ông ấy lao phổi, chúng ta chẳng
thể cứu được như vậy...

Raphaël vội vã rời hành lang và lại trở vào ngồi xuống ghế bành. Chẳng

bao lâu bốn ông thầy thuốc ở phòng làm việc sang. Horace phát ngôn, nói:

- Các vị đây đều nhất trí nhận thấy cần phải đặt ngay đỉa lên vùng dạ

dày, và một cuộc điều trị cả về thể chất lẫn tinh thần là cấp bách. Trước hết
phải theo một chế độ ăn uống, để làm dịu sự kích thích cơ thể.

Chỗ này, Brisset làm hiệu tán đồng.

- Rồi một chế độ vệ sinh để tác động tới tinh thần anh. Vì vậy chúng tôi

đồng thanh khuyên anh đi nghỉ ở suối nước Aix tại Savoie, hay suối Kim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.