MIẾNG DA LỪA - Trang 298

- Nhưng ông để mặc cây liễu con ấy đấy; nếu không ông làm mỏi tay

ông và không chủ động được tay súng, ông có thể giết ngoéo đối phương
của ông chứ không phải là làm bị thương đâu.

Có tiếng xe vang lên.

- Hắn đây rồi, - những nhân chứng nói, và liền đó trông thấy trên đường

cái một chiếc xe ngựa bốn bánh chạy đường trường, đóng bốn ngựa và có
hai người đánh xe.

- Cái giống kỳ lạ thật! - Đối thủ của Valentin kêu lên, hắn đi xe trạm đến

chịu chết.

Trong một cuộc quyết đấu cũng như trong cờ bạc, những chuyện nhỏ

nhặt bất ngờ xảy ra ảnh hưởng tới trí tưởng tượng những kẻ đương sự rắp
tâm quyết đánh một đòn bằng được: vì vậy gã thanh niên thấy lo lắng thế
nào đó khi chờ đợi chiếc xe kia nó đỗ lại ở trên đường cái. Ông già Jonathas
nặng nề bước xuống trước để đỡ Raphaël ra; ông cụ giơ tay lẩy bẩy đỡ anh,
chăm sóc anh từng ly từng tý như một tình nhân săn sóc tình nương của
mình. Cả hai người đi lạc trong những lối đi nhỏ giữa đường cái và nơi đấu,
và lâu mãi mới lại hiện ra: họ đi chậm chạp. Bốn người chứng kiến cái cảnh
kỳ lạ đó đều xúc động mạnh trước quang cảnh Valentin tựa vào tay người
lão bộc; xanh xao ốm yếu, anh bước đi như người bị thống phong, đầu cúi
xuống, không nói một lời. Ta có thế cho đó là hai ông già cùng bị suy tàn,
một người do thời gian, người kia do lao tư: người thứ nhất thì tuổi đời trên
mái tóc bạc, người trẻ thì không biết đã bao nhiêu tuổi nữa.

- Thưa ông, đêm qua tôi không ngủ, - Raphaël nói với đối thủ.

Lời nói giá lạnh và cái nhìn ghê gớm kèm theo làm cho kẻ thật sự khiêu

khích rùng mình, hắn thấy rõ lỗi của hắn và âm thầm hổ thẹn vì hành vi của
mình. Trong thái độ, giọng nói và cử chỉ của Raphaël có cái gì lạ. Hầu tước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.