MIẾNG DA LỪA - Trang 304

nắng từ phải sang trái, và làm rực rỡ những màu sắc cây cỏ, làm nổi lên hay
tô điểm những huyền diệu của ánh sáng, những tương phản của bóng tối,
nền vàng và xám của núi đá, các màu xanh của lá cây những đám hoa xanh
biếc, đỏ hay trắng, những cây leo mang hoa hình chuông, làn nhung lấp
lánh của rêu, những chùm hoa thạch thảo màu tía, nhưng nhất là làn nước
trong vắt phản chiếu trung thành những ngọn núi hoa cương, cây cối, ngôi
nhà và bầu trời. Trong bức tranh kỳ thú đó, mọi vật đều có vẻ đáng ưa của
nó, từ mảnh mica[5] lấp lánh đến bụi cỏ vàng hung ẩn mình trong chỗ tranh
tối tranh sáng dịu dàng; mọi vật đều hài hòa: nào con bò cái loang lổ lông
mượt, nào những hoa mọc dưới nước mong manh rải ra như những tua rủ
trên mặt nước trong một cái hốc ở đỏ vo ve những con bọ cánh xanh biếc
hay xanh ngọc bích, nào những rễ cây như những mớ tóc dây cát viền
quanh những hòn sỏi như những khuôn mặt dị hình. Hơi ấm của nước, của
hoa và hang đá nồng đượm cái góc hẻo lánh này đem lại cho Raphaël một
cảm giác hầu như khoái trá. Cái im lặng trang nghiêm ở khu rừng nhỏ này,
có lẽ quên ghi trên danh bạ của sở thuế, đột nhiên bị tiếng sủa của hai con
chó phá tan. Những con bò cái quay đầu về phía đường vào thung lũng, chĩa
mõm ẩm ướt ra trước Raphaël, rồi sau khi ngắm nhìn anh một cách khờ dại
lại tiếp tục gặm cỏ. Cheo leo trên núi đá như có phép thuật, một con dê cái
và con nó nhảy lồng lên và tới đứng trên một phiến hoa cương gần Raphaël,
hình như để hỏi anh. Nghe tiếng chó sủa, một đứa bé mũm mĩm chạy ra
mồm há hốc, rồi đến một cụ già tóc bạc, vóc người trung bình. Hai nhân vật
đó ăn khớp với phong cảnh, với bầu trời, những bông hoa và ngôi nhà. Sức
khỏe tràn trề giữa cái thiên nhiên màu mỡ này, tuổi già và thơ ấu ở đây thật
là đẹp: chung quy trong tất cả những kiểu sinh hoạt đó có một sự phóng
túng khởi thủy, một thứ hạnh phúc cổ lỗ, nó cải chính những triết lý tẻ nhạt,
và làm dịu những dục vọng sôi sục trong lòng. Cụ già thuộc loại những kiểu
mẫu mà ngọn bút sơn khỏe khoắn của Schnetz[6] ưa thích; đó là một bộ
mặt nâu đầy vết nhăn tưởng như mó vào thấy sần sùi, một cái mũi thẳng,
đôi gò má nhô ra và có gân đỏ như một chiếc lá nho già những nét gẫy góc,
tất cả những đặc trưng của sự cường tráng, ngay cả ở chỗ không còn cường
tráng nữa. Những bàn tay chai lên, tuy không lao động nữa, còn giữ lại ít

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.