MIẾNG DA LỪA - Trang 309

ấy không thể qua được. Cái ngữ sốt như thế, cụ tính, nó ăn mòn, nó đục
ruỗng, nó làm cho tàn hại ông ấy chẳng ngờ đâu. Ông ấy không biết thế
đâu, cụ ạ! Ông ấy chẳng nhìn thấy gì hết. Này cụ Jonathas, đừng vì thế mà
khóc! Phải nghĩ rằng ông ấy không đau đớn nữa là sung sướng rồi. Cụ phải
làm lễ chín ngày[10] cho ông ấy. Bọn tôi đã thấy nhiều người làm lễ chín
ngày mà khỏi đấy, và bọn tôi sẵn sàng góp hương nến để cứu lấy con người
hiền hậu, phúc đức ấy, một con cừu non của Chúa.

Raphaël nói yếu quá nên không ai nghe tiếng, anh đành phải nằm nghe

lời chuyện trò kinh khủng đó. Nhưng rồi sốt ruột, anh rời khỏi giường bước
ra ngưỡng cửa.

- Lão già khốn kiếp kia, - anh thét bảo Jonathas, - ông muốn giết tôi đấy

à?

Chị nông dân tưởng trông thấy một bóng ma, bỏ chạy.

- Tôi cấm ông, - Raphaël nói tiếp, - không được lo ngại gì về sức khỏe

của tôi.

- Thưa hầu tước, vâng, - người lão bộc vừa nói vừa lau nước mắt.

- Mà từ nay, tốt hơn cả là không có lệnh của tôi ông đừng tới đây.

Jonathas định tuân theo; nhưng trước khi rút lui, cụ đưa con mắt trung

thành và thương xót nhìn hầu tước. Raphaël xem thấy trong đó một nghị án
tử hình của anh. Chán nản, đột nhiên cảm thấy thực trạng cua mình,
Valentin ngồi xuống ngưỡng cửa, khoanh tay và gục đầu xuống, Jonathas sợ
hãi bước lại gần chủ.

- Ông làm sao?

- Cút ngay. Cút ngay! - Người ốm thét bảo cụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.