MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 19

“Ngươi là người phương nào?” Ta thăm hỏi.

Hắn lạnh lẽo rét buốt liếc nhìn ta, ánh mắt này cũng thật ác liệt quá đi,

lạnh đến tận xương tủy: “Ngươi không cần biết.”

“Vậy thì ta cũng không cần để lại châu tử.” Ta cười nói.

Sắc mặt hắn trầm xuống, xoay người đánh tới đây.

Không giống với những người vừa rồi cùng ta giao đấu, hơi thở của hắn

rất trầm ổn, động tác sắc bén, sát khí mười phần. Ta cố gắng hết sức, mới
miễn cưỡng có thể đấu lại. Võ nghệ hắn so với ta thật không kém chút nào.

Hơn hai mươi hiệp, ta đã có chút hụt hơi.

Làm thế nào bây giờ? Phải giao châu tử ra sao? Không được!

Ta rút ra bội kiếm đeo bên hông, thi triển chiêu thức Chiến gia “Công

vân kiếm”, phản công lại.

Nhưng mà phòng thủ của hắn rất kiên cố, một giọt nước cũng không lọt

ra ngoài được, nháy mắt ta đã rơi vào thế hạ phong. Hắn một chưởng đánh
tới, nửa đường biến móng, hướng đến ngực ta, muốn lấy cái hộp gỗ đang
nằm trong ngực.

Ta vội vàng xoay người.

Tay của hắn liền chộp vào ngực trái của ta.

Vừa vặn che phủ hoàn toàn, bàn tay của hắn, vừa nặng lại nóng.

Ta chỉ cảm thấy nhất thời có một dòng máu nóng vọt lên đầu, trống

rỗng, một mảnh hồng nhiệt.

Mẹ ơi, con bị khinh bạc! (=. =”)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.