MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 20

Hắn cũng sửng sốt, động tác dừng lại trước ngực ta, ngây ngốc đứng

đấy, không biết phải sao mới được.

Ta phẫn nộ một cước đá vào đùi trên hắn, hắn bởi vì thất thần, không có

phòng bị, bị ta một cước đá xuống nóc nhà.

Bị rơi vào bóng đêm, ta nhìn không rõ vị trí của hắn, chỉ cảm thấy gò

má như có lửa nóng, thi triển tất cả lực khí, chạy trốn.

Trong ngực Noãn Ngọc châu vẫn còn, nhưng giờ phút này ta lại hận

châu tử này đến chết, sớm biết gặp phải tình huống như vậy có cho tiền ta
cũng không tới cướp! Khiến bản thân vô duyên vô cớ chịu nhục. Không
biết khi nào, khăn che mặt cũng rớt, khuôn mặt nóng cháy bị gió đêm thổi
nửa buổi cũng không cảm thấy buốt giá.

Mẹ ta đã nói, con gái nhà lành thân thể không thể cho nam tử đụng

chạm. Nhiều năm qua, ta cùng các sư huynh đệ vẫn thân thiết, gần gũi,
cũng không có cái gì không thích hợp, không rõ việc nam nữ đụng chạm,
thế nào từ miệng mẹ ta lại là một việc hết sức hệ trọng?

Thẳng đến hôm nay ta mới hiểu.

Thật sự đây là một việc cực kỳ hệ trọng.

————

Tháng chín ở Kiến Khang, đã có cảm giác mát mẻ hơn.

Võ lâm đại hội còn có 10 ngày nữa sẽ diễn ra. Trong mấy ngày này, ta

lén vào hoàng cung tản bộ một vòng, rất tiếc không có gặp được hoàng đế,
còn thiếu chút bị một nhóm Tán Kỵ Thường Thị bắt được.

Thế là, ta đành dẫn Tiểu Lam đi ra bờ sông chơi mấy ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.