MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 350

Đám người La Vũ lại lộ ra biểu tình căm hận, dù sao bọn hắn bị trách

phạt cũng đã đủ nặng.

Ta lại phải lần nữa quỳ xuống: “Tướng quân, bảy người bọn hắn là

những người xuất sắc khó được trong quân, nếu là đuổi đi thật sự đáng tiếc.
Sao không để cho bọn hắn theo ta tập võ, tương lai cống hiến cho tướng
quân, lấy công chuộc tội? Mong tướng quân nể mặt ta một chút, lần này
trước tạm tha cho bọn hắn!”

Đám người La Vũ lộ lại ra thần sắc kích động, Lâm Phóng thản nhiên

nói: “Nếu Chiến tướng quân đã cầu tình, được thôi.” Lại nhìn phía mấy
người: “Phải theo Chiến tướng quân học võ cho thật tốt. Nếu có nửa điểm
lơi lỏng, tiếp tục đi võ trường phơi nắng một tháng. Nếu là lập được quân
công, thăng quan tiến tước cũng không thành vấn đề.”

Mọi người đồng thanh nghiêm nghị nói: “Đồng ý!”

Lâm Phóng thản nhiên rời đi. Đám người La Vũ giãy dụa đứng lên: “Đa

tạ ơn cứu mạng của tướng quân.”

Ta vội vàng khiêm nhường đáp lại hai câu, nhìn bóng lưng Lâm Phóng,

nghĩ đến tối hôm qua hắn lén dặn bảo: “Thanh Hoằng bây giờ đã là tướng
quân, cũng nên có tâm phúc của chính mình. Bảy người trong đám La Vũ
xuất thân thanh bạch, tính cách chính trực, tuy có chút vô lại, lại hợp với
tính cách của ngươi.”

Trong lòng ta nhịn không được cảm khái: Minh chủ, nhân tình này của

ngươi cũng quá lớn đi.

—————-

Một tháng sau, thời tiết đã vô cùng nóng bức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.