MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 368

Ta cười cười: “Nào có cực khổ!”

Một bên La Vũ không mở mắt, hàm hồ nói: “Tuổi tác của tướng quân,

đáng ra phải ở trong nhà chờ gả cho nam nhân rồi sinh con đẻ cái.” Nam tử
kia tiếp lời: “Đúng vậy! Tướng quân, ngươi có người trong lòng chưa?”
Lời vừa nói ra, một bên bảy tám người đều mở to mắt nhìn ta.

Lời nói của bọn họ khiến trong lòng ta buồn phiền.

Ôn Hựu, Ôn Hựu! Vốn tưởng rằng sau khi đến Miện Dương, có thể

cùng hắn thư từ qua lại. Nhưng hôm nay thành Miện Dương bị vây, không
thể trao đổi thư tín với bên ngoài. Đoán chừng Ôn Hựu đang vì ta mà lo
lắng không thôi!

Nghĩ đến ngày ấy rời khỏi Kiến Khang, hắn một thân áo trắng buồn rầu

đưa tiễn, trong lòng ta có chút chua xót.

Hắn từng nói là ‘vạn sự có ta’. Nhưng bây giờ, Ôn Hựu, ngươi ở Kiến

Khang có tốt không? Trong lòng có nhớ mong ta?

Một bên La Vũ ước chừng thấy sắc mặt ta không đối, khiển trách mắng:

“Nói bậy cái gì, tướng quân vẫn là hoàng hoa khuê nữ, các ngươi nói
những câu hồ đồ đó? Thật láo xược!”

Mọi người liền an tĩnh trở lại, những người lúc trước hỏi nam nhân của

ta, có chút bất an nhìn ta một cái.

“Không ngại……” Ta nói: “Ta chỉ là nghĩ đến ……người thương của

ta.”

Bọn người La Vũ tựa hồ đều ngẩn ngơ, bất chợt ha hả cười lên.

Cười một trận, rồi an tĩnh trở lại. La Vũ lấy phong thái tâm phúc của ta,

nghiêm túc nói: “Tướng quân, ngươi nhất định muốn sống sót trở về, gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.