MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 371

Âm thanh ấy vô cùng quen thuộc, quen thuộc đến ta mỗi lần đem đao

kiếm cắm vào ngực của quân địch, nghe thấy âm thanh này đều nhíu mày.

Ta hoảng sợ kinh hãi, Quyết trong tay càng thêm sắc bén, hai người kia

bị ta đẩy lui hai bước, ta quay đầu.

Kẻ đánh cho Trầm Yên Chi bị thương kiếm quang chớp động, chậm rãi

từ thân thể một người rút ra. Binh lính lúc trước trêu ghẹo đang lấy thân
mình che ở sau ta, phần lưng máu chậm rãi chảy.

Hắn là huynh đệ của La Vũ. Đúng, hắn gọi Cố Thanh Sơn, một cái tên

thật nho nhã, năm nay hai mươi hai, chưa cưới vợ. Hắn mấy ngày trước,
hướng ta tuyên thệ, nguyện cả đời trung thành.

Hắn ngã xuống dưới chân ta, đôi tay vừa lúc ôm lấy chân ta, gương mặt

nỗ lực ngẩng lên, hai mắt vẫn bất khuất cố mở ra. Máu ngấm ra rất nhanh,
ban đầu chỉ thấm một phần lưng, nhưng ngày càng nhiều, càng nhiều máu,
nhuộm đỏ cả tấm lưng to bản của hắn, nhỏ xuống cả dưới chân ta, ta biết.

Rời khỏi hắn hai ba bước chân, Trầm Yên Chi hai mắt nhắm nghiền, sắc

mặt xanh đen, không rõ sống chết.

Ta ngẩng đầu, chậm rãi liếc nhìn ba kẻ vừa giết một huynh đệ vừa đả

thương một người tỷ muội trước mặt ta. Bầu trời, lầu cổng thành, người
trong mắt ta dần dần hòa thành một khối, chung quanh tiếng trống đinh tai
nhức óc, tiếng chém giết dần dần biến mất.

Chỉ còn ba người trước mặt, đứng ở trước kiếm của ta.

Trong đó một người mở miệng, nói cái gì đó, rồi xách đại đao hướng về

ta chém tới. Kẻ giết Cố Thanh Sơn cũng nhún người, trực tiếp công kích
trước ngực ta; còn một người, đứng ở phía sau, chưởng khí mạnh mẽ hướng
tới gần vạt áo ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.