MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 381

Cũng không biết trải qua bao lâu, lâu đến khi bọn người La Vũ phát

hiện có điều khác thường, im bặt nhìn hai chúng ta; lâu đến khi đám người
Tam sư huynh, Lục sư đệ, Cầu An đã từ Đông, cửa Bắc vội vàng chạy tới,
ba người cực kỳ hoảng sợ vây quanh ta.

Ta vẫn nhìn chòng chọc Lâm Phóng.

Khuôn mặt giống như khối bắng của Lâm Phóng rốt cục cũng tan, khóe

miệng, chậm rãi nhếch lên. Lộ ra một nụ cười tươi tắn.

Trong lòng ta buông lỏng, hướng về phía hắn nói: “Ngươi không tức

giận thì tốt.”

Thế nhưng ta không nghe được giọng nói chính mình nữa.

Khoảnh khắc đất trời đảo lộn!

Ta nhìn sắc mặt Lâm Phóng đột nhiên thay đổi, xông về phía ta.

Bầu trời xanh biếc mặt trời đỏ rực, nháy mắt tối đen.

————————–

Lúc ta tỉnh lại, cả phòng mờ nhạt. Một thân ảnh nhỏ xinh ghé vào bên

giường.

“Tiểu Lam……”

Nàng đột nhiên ngẩng đầu, trừng to mắt nhìn ta: “Tiểu thư, cô tỉnh!”

“Thừa lời……”

“Thật tốt! Cô mất máu quá nhiều, đã ngủ một ngày một đêm rồi!” Tiểu

Lam từ bên cạnh cái bàn bưng tới một cái chén: “Đại phu nói, cô phải uống
thuốc ngay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.