MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 382

Ta nghe lời uống xong, Tiểu Lam cầm bát đứng yên, vuốt nước mắt.

“Khóc cái gì…… Chỉ là một mũi tên.” Ta nói: “Còn không nghiêm

trọng như lần trước bị thương!”

Tiểu Lam ngơ ngẩn nhìn ta, dần dần từ thút thít đến càng lúc càng lớn

tiếng, cuối cùng là gào khóc! Ta có chút kì lạ: “Tiểu Lam, ta biết vết thương
chính mình không được coi là quá nặng.”

“Nhưng……” Nàng lệ nóng quanh tròng nhìn ta: “Tiểu thư không biết,

hôm qua khi minh chủ ôm cô trở về, quả thực cả người cô đều là máu! Toàn
thân trên dưới máu chảy đầm đìa, cô không biết mình bị thương nghiêm
trọng thế nào!”

“Đó hơn phân nửa là máu người khác!” Ta nói: “Em khóc cái gì!”

“Em biết……” Tiếng khóc Tiểu Lam dần dần nhỏ lại, than thở nói: “La

đại ca bọn hắn nói, trước khi cô nhảy xuống cổng thành, toàn thân cũng đã
máu chảy đầm đìa, đều là máu của quân địch. Nhưng tiểu thư, ngày ấy bộ
dạng của cô khi được nâng trở về, thực hết sức dọa người…… em sợ cô
không sống được……”

“Ngu ngốc……” Ta yếu ớt mắng: “Phía đám người Lâm Phóng đều tốt

chứ? Đỗ Tăng lui quân rồi sao?”

“Đại quân Đỗ Tăng đã sớm rút lui sạch sẽ.” Tiểu Lam sắc mặt cứng đờ:

“Nhưng, minh chủ đại nhân……” Nàng muốn nói lại thôi.

“Như thế nào? Chẳng lẽ hiện tại hắn còn tức giận?”

“Không! Tiểu thư.” Tiểu Lam lộ ra một bộ dạng tươi cười so với khóc

còn khó coi hơn: “Minh chủ đại nhân không tức giận với bất kỳ người nào.
Nhưng bộ dáng của hắn, so với việc phát hoả càng khiến người ta sợ hãi.
Tiểu thư, minh chủ thực là một người cực kỳ cực kỳ khủng bố.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.