MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 492

Một vị tướng quân khác — ta nhận ra chính Thiên tướng quân cùng ta

và sư phụ vượt sông, bỗng nhiên cao giọng nói: “Nhưng như ta thấy, dưới
trướng Lâm minh chủ mãnh tướng đầu tiên, không phải Chiến tướng quân
thì còn có thể là ai.”

Lời vừa nói ra, mọi người trong phòng đều đem ánh mắt dán trên người

ta. Nhất là mấy vị quan viên, lúc nãy ánh mắt còn tránh né bây giờ lại
nghênh ngang nhìn thẳng ta.

Ta lại vì hai chữ “mãnh tướng” của Thiên tướng quân mà nghĩ đến hành

động uy hiếp Chu Phưởng của mình, nhìn sang Chu Phưởng, lại thấy trên
mặt hắn mỉm cười, nhìn không ra vui giận.

“Tướng quân sao nói lời ấy?” Có người thăm hỏi.

Sắc mặt Thiên tướng quân nghiêm nghị, bưng chén rượu lên, đứng dậy:

“Mạt tướng đã sớm nghe nói Chiến tướng quân trong cuộc chiến ở Miện
Châu trước đây, lấy sức bản thân xoay chuyển càn khôn. Hôm nay không
sợ đắc tội Chiến tướng quân, ta nói thẳng, lúc trước ta nhất định không tin
— không tin một nữ nhân, có thể làm cái gì, xoay chuyển cái gì. Nhưng
cho đến tối hôm qua vượt sông Dậu, nhìn thấy Chiến tướng quân toàn thân
đẫm máu nháy mắt chém giết hơn mười người, tình cảnh ấy…… Chư vị
tướng quân, đại nhân, mạt tướng không biết nói những lời hoa mỹ, chỉ biết
đêm đó toàn bộ binh lính vượt sông, cũng giống như ta, cảm thấy bộ dáng
của Chiến tướng quân, mới là bộ dáng mà một quân nhân nên có!”

Hắn vừa ngừng, mọi người đều là vỗ tay khen phải. Có quan viên đề

nghị: “Chu tướng quân, hạ quan kiến nghị cần phải báo lên triều đình,
phong Chiến tướng quân là đệ nhất nữ tướng của Đại Tấn ta!”

Mọi người liền mồm năm miệng mười nghị luận lên.

Ta nhất thời có chút nóng mặt, có chút bất an. Quay đầu nhìn nhìn Lâm

Phóng, hắn thấp giọng nói: “Không cần kinh hoảng, ngươi xứng đáng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.