MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 107

mọng đỏ thẫm và cặp mắt màu khói, trao cho cô tay cầm của chiếc va li
bánh xe trông rất đắt tiền. “Tôi cũng đến dzồi!”

Điều này chỉ chứng tỏ rằng ai mà đoán hết chuyện trên đời được. Ôi chà,

không sao, bà ta trông cũng vui đấy. Cleo nói giọng mừng rỡ, “Xin chào
mừng tới Bristol, bà Van...?” Đây là cách cô xử lý những tên khó phát âm;
nếu nghi ngờ, cứ để khách hàng tự nói tên h

“Van Dijk.” Đó là giọng của Johnny thêm vào, phát âm thành Van Dyke.

Hắn nở một nụ cười tươi tắn. “Hay theo cách tôi hay gọi, là cô Cornelia
tuyệt vời.”

Cái gì đây?

“Johnny! Anh chàng đẹp trai, tôi không biết cậu ở ngay sau tấm biển!”

Thốt lên sung sướng, Cornelia choàng tay quanh hắn hôn cuồng nhiệt vào
cả hai má.

OK, đây rõ ràng không phải là trùng hợp. Cleo quan sát khi bà ta liên tục

lau vết son trên mặt Johnny.

Vẫn cười, hắn nói với Cornelia, “Trông chị tuyệt lắm. Còn đây có phải là

cái vòng mới không?” Kim cương ánh lên khi hắn nâng tay bà ta lên, đưa
qua đưa lại.

“Chỉ là món quà Giáng sinh nhỏ thôi.” Mắt sáng lên, Cornelia thú thật,

“Tôi tự tặng mình đấy.”

“Nếu sống ở Amsterdam mà không làm vậy thì thật tội lỗi.” Johnny nhìn

bà ta âu yếm. “Thật tuyệt khi được gặp lại chị.”

“Ôi cậu Johnny yêu quý, thật tuyệt khi gặp lại cậu! Tôi đói rồi! Chúng ta

đi thôi.”

Cleo gật đầu. “Tất nhiên rồi. Tôi sẽ chở cả hai người nhé. Tới khách sạn

Hotel du Vin?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.