MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 115

Khi họ rời khỏi cửa hàng, Johnny dừng lại cạnh chiếc Land Rover cổ hắn

lái tới đây. “Cậu qua nhà tớ đi nếu cậu muốn. Xem họ đã sửa nó thế nào.
Chúng mình có thể dùng bữa trà chiều nhẹ, mọi người cùng ăn bánh nho
nướng với nhau.”

Một làn tuyết xoay tròn quanh họ. Cleo run rẩy trong bộ đồng phục

mỏng manh. “Thôi cảm ơn. Tớ chỉ được nghĩ một tiếng trước khi làm việc
tiếp theo.” Và không gì, không một thứ gì được phép phá hỏng thời gian cô
thưởng thức món bánh nho chật vật lắm mới có được này.

Thêm nữa, vào nhà hắn bây giờ rồi người mình lại dính toàn mùi sơn

thôi.

Đó là nếu cô muốn đến đó, mà thực sự là không.

Johnny quay ngược chiếc Land Rover ngang qua khoảng sân trước cửa

hàng rồi phóng lên đồi. Đói hơn bao giờ hết và gần như ứa nước miếng vì
tưởng tượng đến việc nướng mấy cái bánh, phết bơ Lurpark, và ăn từng
miếng bánh ngon giòn tuyệt cú mèo, có nho khô và đầy bơ, Cleo lái xe theo.

Lên tới đỉnh đồi, Johnny vẫy tay chào cô rồi rẽ phải về phía bãi cỏ. Cô rẽ

trái tại ngã ba và đi dưới con đường có hàng cây hạt dẻ, qua một chiếc
Fiesta màu xanh kim loại đỗ ngay ngoài sân chơi trước khi tấp lại bên ngoài
nhà mình.

Có ai đó đang ngồi ngay chỗ tay lái chiếc Fiesta. Chỉ ngồi đó thôi, không

nói chuyện điện thoại hay làm gì cả. Kể cũng hơi lạ kỳ, trong thời tiết thế
này. Khi trời ấm và có nắng, các ông bố bà mẹ thường đưa con tới khu sân
chơi, nhưng hôm nay khu này vắng tanh. Hơi tò mò, Cleo liếc mắt khi ra
khỏi xe. Đó là đàn ông hay đàn bà? Cô không nhìn ra. Mà họ làm cái j ở đó
thế, chỉ ngồi thôi à? Tới cổng nhà, cô dừng lại quay nhìn lần nữa. Họ lạc
đường hay ốm hay...?

Rồ rồ rồ rồ, chiếc Fiesta rồ lên khi người lái xe đề máy. Rồ rồ r

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.