MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 116

Máy không khởi động được. Vì thế nên cái xe cứ ở đó. Nó bị chết máy.

Người lái đang cố khởi động xe. Bị như thế vào lúc này thật khủng khiếp,
trong thời tiết như vậy.

Rồ rồ rồ rồ rồ. Lúc người lái xe giận dữ đập vào tay lái, Cleo nhận ra đó

không phải một người đàn ông tóc ngắn; đó là người phụ nữ buộc tóc đuôi
ngựa đằng sau.

Ôi trời. Bụng cô đang réo lên như máy trộn xi măng, chân cô lạnh cóng,

và chưa đầy một tiếng nữa cô lại phải ra ngoài. Lúc này cô chẳng muốn
xem mình có thể giúp một người xa lạ gặp nạn hay không chút nào.

Giúp cô ta đẩy xe và hy vọng sẽ đề được máy? Hay rất có thể còn bị bùn

bắn khắp người khi bánh xe bể ngay tại một vũng bùn đông?

Hay là pha một cốc trà nóng, xem ti vi, và ăn hai cái bánh nho nướng

phết bơ?

Ôi trời. Tim chùng xuống, Cleo bỏ tay khỏi trụ cổng bằng gỗ. Đôi khi cô

ước mình không có lương tâm. Cuộc sống sẽ dễ hơn rất nhiều nếu cô chỉ
việc nhảy vài bước vào nhà mà không hề cảm thấy tội lỗi. Nhưng cô không
thể cho phép mình làm vậy được. Chậm rãi, cô sang kia đường, nhấp nháy
mắt để tuyết không rơi vào mắt và gập mấy ngón tay tê cứng lại. Khi cô tới
gần chiếc xe, người đàn bà sau tay lái dừng đề máy. Cô ta nhìn Cleo chờ
đợi.

Ôi trời, không, đừng để chuyện này xảy ra. Tim Cleo trôi ngược lên họng

khi cô chạm mắt cô ta và sững sờ như hóa đá khi nhận ra đó là ai. Đó là vợ
của Will - giời ơi, vợ thật của anh ta! - và cô ta đang ở Đồi Channings, đỗ
xe chỉ cách nhà cô chưa đầy năm mét.

Được rồi, Will đã kể cho vợ nghe về cô chưa? Có phải cô ta đến đây để

tra hỏi cô không? Hay đây chỉ là... lạy giời... chỉ là một sự trùng hợp lạ lùng
nhất trên đời? Và cô ta có biết mình sắp nói chuyện với ai không? Cleo đã
nhận ra cô ta vì cô đã xếp hàng đợi gặp ông già Noel bốn mươi phút liền,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.