MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 163

“Không ạ, mấy ngày vừa rồi cháu ở London. Cháu để mẹ dọn dẹp căn hộ

rồi gói ghém đồ đạc trước khi mẹ quay trở lại Bồ Đào Nha.”

Abbie theo chân nó vào phòng khách. “Tại sao thế?”

“Vì mẹ lại định chuyển nơi ở lần nữa, chẳng có gì đáng ngạc nhiên đâu.”

Georgia cởi áo khoác để lộ ra áo kẻ sọc và quần soóc màu vàng chanh.
“Cháu với mẹ cãi nhau về chuyện đó. Mẹ cháu đã bỏ Christian, rồi lại đi
gặp một người c tên là Ted. Theo cháu thì, mẹ cháu đã ở tuổi trung niên rồi,
cô hiểu ý cháu không? Mẹ cháu không thể cứ theo đuổi bọn đàn ông cho
đến cuối đời được. Chẳng đứng đắn gì cả.”

“Thế Ted cũng sống ở Bồ Đào Nha à?”

“Sống và uống rượu ở Bồ Đào Nha.” Nhăn mặt, Georgia nói, “Và chú ấy

tỏ rõ thái độ không hề thích cháu. Cũng không sao, cả hai đều thế mà. Cháu
chắn đường hai người đến với nhau nên chú ấy muốn cháu biến đi. Nên
cháu nói không sao, cháu sẽ sống một mình ở căn hộ tại Paddington, nhưng
rồi mẹ cháu bảo nếu mẹ không ở đó thì cũng không tiếp tục trả tiền thuê
nữa… nên cháu với mẹ có cãi nhau một chút về chuyện đó.” Con bé dừng
lại săm soi cái vòng tay da có gắn hạt trên cổ tay trái. “Thực ra là cãi nhau
to.”

“Ôi trời.”

Georgia nhìn cô. “Cháu pha một tách trà nhé, có sao không ạ?”

“Được, được… xin lỗi cháu, đáng ra cô phải mời.”

“Không sao, cô biết không, thật lạ là cháu lại kể cho cô trong khi mặt cô

vẫn lem nhem thế kia. Để cháu pha trà cho, cô lên nhà rửa sạch cái thứ màu
xanh đó đi.”

Abbie không hỏi câu hỏi cô quan tâm nhất nên Georgia cũng không trả

lời. Thay vào đó, giống như có một con voi lù lù trong phòng mà vẫn phải
lơ đi, điều đó vẫn không được nhắc tới trong bảy mươi phút tiếp theo khi họ
nói chuyện về Bồ Đào Nha, lễ Giáng sinh của từng người, cái kiểu khó chịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.