MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 65

“Nhưng chị có thể dùng quthử. Em sẽ mua một cái mang tới chỗ chị nếu

chị muốn!”

“Em dễ thương quá, nhưng chị nghĩ lúc này còn quá sớm để có kết quả

que thử chính xác. Nghe này, chị sẽ gọi cho em nếu có bất cứ tin tức gì.”

“Nhưng…”

“Chị muốn em biết điều này, chị sẽ sang Pháp thăm mẹ chị một tuần, thứ

Tư tuần sau chị về. Nếu lúc đó vẫn chưa thấy chu kỳ bắt đầu, chị sẽ thử
bằng que rồi chúng ta sẽ thực sự biết rõ thôi mà!”

Cái lò xo cuộn trong ngực Abbie siết chặt hơn… thêm chín ngày nữa

không tin tức thì thật quá mức chịu đựng của cô. Nhưng cô không thể tự
mình lái tới Cornwallis Crescent ép buộc Patty tè vào cái que, cô còn lựa
chọn nào khác nữa?

Bằng cách nào đó cô cũng trải qua được hơn một tuần chút xíu. Thỉnh

thoảng cô còn đếm từng phút một. Nhưng vẫn có thể tiếp tục tin rằng mọi
thứ vẫn tốt vì Patty không gọi điện để báo tin xấu.

Thế rồi, vào tối thứ Tư sau đó tiếng chuông điện thoại reo và giọng Patty

ở đầu dây bên kia.

“Abbie à, chị đây. Chị xin lỗi, việc này không thành rồi. Kỳ kinh của chị

hôm nay bắt đầu lại.”

Abbie trượt xuống tường cho tới khi ngồi hẳn xuống sàn phòng khách.

Không có đứa bé. Không hối tiếc. Cho tới tận lúc ấy, cô vẫn không nhận ra
được mình đã dành bao nhiêu tình cảm vào điều kỳ diệu không tồn tại này.

“Abbie? Em có sao không? Nghe này, mình đã cố. Chúng ta đã cố hết

sức. Chị xin lỗi.”

OK, bình tĩnh lại, đâu phải là tận cùng thế giới. Tuy rằng cảm giác thì

như vậy. Ép mình phải bình tĩnh, Abbie nói, “Vậy chúng ta lại phải thử lần
nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.