MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 93

Rồi một lần nữa cho may mắn.

“Con sẽ giữ đoạn video này mãi mãi.” Georgia ôm cái điện thoại vào

ngực. Sau đó, gí sát mặt vào mặt Tom, con bé nói, “Cô quay thêm một
video nữa cho hai bố con cháu được không? Trông cháu với bố có giống
nhau không? Giống quá nhỉ? Nhìn vào mắt bố con cháu này!”

Cuối cùng họ cũng ra khỏi được nhà ga vào khu để xe. Sau khi ném túi

xách vào thùng xe, Georgia tự động leo lên ghế trước để có thể ngồi cạnh
Tom. Abbie, bị bỏ rơi nơi ghế sau, nghe con bé nói chuyện huyên thuyên ở
ghế trước mà cảm thấy lẻ loi hết cỡ. Có lẽ cô ngồi trong thùng xe còn hơn.

Về tới Đồi Channings, Georgia trèo ra khỏi xe chăm chú nhìn ngôi nhà

tối đen nhưng cây cối ở vườn trước được trang hoàng những bóng đèn
Giáng sinh màu trắng lấp lánh.

“Vậy đây là nơi bố sống từ trước khi con ra đời.”

“Đúng vậy.” Tom gật đầu đồng ý. “Bố và cô ở đây.”

“Đẹp thật.” Con bé đi theo Tom về phía cửa. “Nếu mẹ trao con cho bố

giống như thỏa thuận thì đây là nơi con sẽ lớn lên.”

“Đúng vậy.” Tom mở khóa cửa rồi chỉ cho con bé phòng khách và bắt

đầu bật đèn.

Georgia vỗ tay khi nhìn thấy cây thông. “Bố có hẳn một cây Noel thật!

Cả đời con chỉ muốn có được một cây thật. Mẹ lúc nào cũng nói cây thật thì
bừa bộn lắm.”

Họ đã bỏ lỡ mười tám lễ Giáng sinh. Abbie nói, “Em đặt ấm nước nhé.

Pha cho mỗi người một cốc trà nóng nhỉ?”

“Thôi cháu cảm ơn cô, cháu không uống trà. Cháu uống cà phê.” Nắm

tay trái của Tom, Georgia giơ tay trái của nó ra kêu lên, “Này, ngón tay của
bố con mình giống hệt nhau! Đáng sợ chưa!”

“Ừm, cháu có cho đường không?” Abbie hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.