MINH TRIẾT THIÊNG LIÊNG - TẬP 2 - Trang 252

mạnh hơn. Thuật ngữ đầu tiên được hiểu theo nghĩa bóng là: sự thống
trị. Thuật ngữ thứ hai là: quyền lực.

Cội rễ của thống trị là tinh thần; rờ tới tận độ sâu của thời gian;

dẫn đường cho nhân loại trên con đường của thần thánh; không màng
tới đám đông hỗn loạn của cái Tôi đi tìm hạnh phúc, và như vậy với cái
xảy ra trên bề mặt, sự bức bối và vất vả phi mục đích không đặt thành
trọng tâm hướng tới.

Cội rễ của quyền lực trái lại mang tính chất trần thế và vật chất;

luôn của kẻ mạnh hơn, luôn xảy ra trên bề mặt, mục đích luôn là niềm
hạnh phúc và nhân vật chính luôn là cái TÔI, và luôn dẫn đường cho
nhân loại đi trên đường của các bậc tiền bối.

2.

Thời điểm mà người ta gọi là sự bắt đầu của lịch sử là sáu trăm

năm trước Công nguyên, khi nhân loại đi chệch khỏi con đường của các
thần linh và bước vào con đường của các bậc tiền bối. Lịch sử là lịch sử
của các bậc tiền bối; con đường của các thần linh không có lịch sử. Sáu
nghìn năm này là sự bắt đầu của lịch sử, sự bắt đầu của Khải Huyền, sự
bắt đầu của khủng hoảng sự sống nhân loại, khi tính chất thống trị của
tuyên ngôn tinh thần chấm dứt, và ưu thế được áp dụng trong thời gian
của những kẻ mạnh hơn thay thế.

Đây là khoảng thời gian trùng với sự suy thoái của đẳng cấp tinh

thần - giáo sĩ và sự lên ngôi của đẳng cấp cầm quyền - quân nhân - hiệp
sĩ. Con đường của các thần linh không là gì khác ngoài con đường do
brahman dẫn dắt nhân loại: con đường của sự tỉnh táo. Con đường của
các bậc tiền bối không là gì khác, ngoài con đường mà trên đấy trật tự
hiệp sĩ, ksatrija dẫn dắt nhân loại: con đường của hạnh phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.